Mặt trời ló ra khiến cho cả thành phố ấm lên sau một tuần chìm trong mưa tuyết.
Ánh mặt trời có thể làm ấm thành phố nhưng chưa hẳn sưởi ấm được lòng người, nhất là những trái tim đã từng bị tổn thương, những trái tim chưa bao giờ cảm nhận được tình cảm gia đình thật sự.
Quyền Nam Dương đứng trước bài vị của mẹ, lặng lẽ nhìn bức di ảnh bà cười rạng rỡ. Nhìn anh như đang vô cùng bình tĩnh, bĩnh tĩnh không hề gợn sóng, nhưng thực ra trong lòng anh lại là sóng trào mãnh liệt.
Từ nhiều năm trước, anh đã biết ba anh bề ngoài đối xử tốt với anh, nhìn như rất thương yêu anh nhưng thực ra lại không phải.
Thật ra Quyền Lập Chí đối xử tốt với anh chỉ là biểu hiện bên ngoài, là vì ông ta muốn anh trở thành tâm điểm chú ý cho kẻ thù chính trị của Quyền Lập Chí, vì vậy anh bị người ta truy kích, bị thương nặng vô số lần.
Nếu không nhờ anh mạng lớn, nhiều lần thoát chết, thì có thể hài cốt của anh đã nát thành bùn từ lâu, sao còn được nhìn thấy ánh mặt trời sáng rực ngày hôm nay được.
Quyền Lập Chí không đối xử với anh như con trai ruột của mình thì đã đành, đằng này khi ông ta nghe được tình nhân của mình chính miệng thừa nhận đã sát hại vợ mình mà cũng dửng dưng như chẳng có chuyện gì.
Thái độ của Quyền Lập Chí khiến Quyền Nam Dương nhiều lần hoài nghi, phải chăng cái chết một năm trước của mẹ anh không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396358/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.