Thái Yên Chi nghiêng đầu nhìn sang Quyền Lập Chí nãy giờ vẫn luôn xem mình là người ngoài, ngồi bên cạnh không lên tiếng, bà ta bình tĩnh hỏi: "Rốt cuộc ông có cứu con của chúng ta không?"
Quyền Lập Chí là hy vọng cuối cùng của bà ta. Nếu Quyền Lập Chí cũng không thể cứu con của bà ta, vậy thì cuộc chiến không khói súng này bà đã thua hoàn toàn.
Cứu!
Đương nhiên phải cứu!
Quyền Lập Chí thầm nghĩ phải cứu Quyền Đông Minh, nhưng bây giờ ông không phải là người có quyền quyết định ở đây, ông còn phải nhìn sắc mặt của Quyền Nam Dương.
Bị Thái Yên Chi nhìn chằm chằm như thế, Quyền Lập Chí lặng lẽ nhìn sang Quyền Nam Dương nói: "Nam Dương, con cũng nghe rồi đấy, Đông Minh là em ruột của con, nó còn trẻ người non dạ, làm việc không suy nghĩ chu đáo, con là anh thì cũng đừng so đo với nó làm gì."
Rõ ràng Quyền Lập Chí cũng nghe thấy Thái Yên Chi là hung thủ hại chết bà Diêu, mẹ ruột của Quyền Nam Dương, nhưng ông ta lại không hề đả động tới một chữ, đã vậy còn không biết xấu hổ mà nói Quyền Đông Minh là em trai ruột của Quyền Nam Dương, yêu cầu Quyền Nam Dương thả Quyền Đông Minh ra.
"Em ruột? Mẹ của tôi chỉ có mình tôi là con một. Tôi không nhớ từ khi nào thì bà còn cho tôi một đứa em trai khác?" Quyền Nam Dương cười vẻ hờ hững. Câu trả lời của anh chẳng khác nào cái tát thật mạnh vào mặt Quyền Lập Chí.
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396355/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.