Trần Nhạc Nhung không hô dừng, Thường Lịch vẫn nhếch miệng mỉm cười.
Lần này, cậu cười cực kỳ đau khổ, giống như ai mượn cậu mấy tỷ không trả vậy.
"Được rồi, anh đừng cười nữa. Anh muốn làm gì thì làm cái đó đi." Người của mình trung thành và tận tâm là chuyện tốt, nhưng trung thành đến mức không biết cách làm việc linh hoạt, Trần Nhạc Nhung cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Thường Lịch gật đầu: "Vâng."
"Đi thôi." Trần Nhạc Nhung dẫn đầu đi ra ngoài. Thường Lịch theo sát sau lưng cô, thần kinh căng thẳng chú ý tình hình xung quanh.
Thấy vẻ mặt căng thẳng Thường Lịch, Trần Nhạc Nhung thở dài một tiếng: "Thường Lịch, tôi vẫn có thể sống tốt nhìn thấy anh, vậy thì không có việc gì nữa rồi. Anh thả lỏng một chút đi."
Thường Lịch nói: "Cô chủ, cô đi trước đi."
Bảo vệ an toàn của cô là sứ mạng của cậu. Mạng cô còn quan trọng hơn mạng của bản thân cậu. Hôm nay cậu đã từng có một lần sơ xuất, cậu không dám sơ suất không để ý nữa.
"Thường Lịch, anh thật sự không cần quá khẩn trương đâu..." Trần Nhạc Nhung còn muốn khuyên bảo Thường Lịch khô khan một chút, nhưng đã đến chỗ Lâm Thiến Thiến bị ngăn cản.
Thấy cô đi ra, Lâm Thiến Thiến – người hồ đồ kia lập tức chạy như bay đến: "Nhạc Nhung, chú Quyền tìm cậu nói chuyện gì vậy?"
"Không có gì." Trần Nhạc Nhung cũng không tính nói ra chuyện hôm nay cho bất kỳ kẻ nào, nhất là kẻ hồ đồ như Lâm Thiến Thiến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396273/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.