Lúc đến, tựa như rất nhanh, không mất bao lâu đã đến đích rồi.
Lúc về, tựa hồ dài như một thế kỉ.
Long Duy lần lượt tăng tốc, nhưng vẫn cảm thấy tốc độ xe không đủ nhanh.
Anh hận xe mình không thể mọc ra một đôi cánh, bay về nhà trong chớp mắt, có thể ôm Tưởng Linh Nhi, làm chuyện anh muốn làm.
Mắt thấy khoảng cách đến nhà càng gần, càng gần, không lâu nữa thôi anh có thể ôm Tưởng Linh Nhi, làm chuyện anh muốn làm, máu trong cơ thể Long Duy bắt đầu sôi trào, tế bào trên thân cũng đang hò hét.
Cửa nhà liền ở ngay phía trước, Long Duy lại lần nữa tăng tốc vọt lên, thắng gấp thêm lần nữa, xe dừng lại vững vàng trước cửa nhà.
Anh cởi dây an toàn, lao xuống xe, không đợi được muốn ôm Tưởng Linh Nhi về nhà: “Tiểu Nhi, nhanh lên, anh đã không đợi được nữa rồi.”
Tưởng Linh Nhi xấu hổ đến đỏ mặt, rốt cuộc người đàn ông này đang nghĩ lung tung gì thế.
Long Duy không quan tâm nhiều như vậy, vươn tay muốn ôm cô.
Rinh rinh rinh……
Một tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên, gián đoạn động tác của Long Duy, anh đen mặt lấy điện thoại ra nghe: “Chuyện gì?”
Quyền Nam Dương đúng là anh em tốt của anh, sớm không gọi muộn không gọi, anh mới vừa về nhà đã gọi rồi, cố ý phá hỏng chuyện tốt của anh đây mà.
Quyền Nam Dương gọi đến, nếu đổi thành người khác, Long Duy không những không nghe máy, không đập nát điện thoại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396242/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.