Vấn đề liên quan đến an toàn của Tưởng Linh Nhi, Long Duy suy nghĩ nhiều không kém Quyền Nam Dương.
Căn biệt thự ở khu Thành Bắc là món quà mà ba mẹ tặng cho Long Duy khi anh tròn mười tám tuổi, bởi vậy nó không thuộc về sản nghiệp của nhà họ Long, dường như không ai biết nhà họ Long còn có bất động sản đó. Vì không có ai biết, mà nơi này lại nằm ở khu phía Bắc nên bảo mật của nơi này vô cùng tốt. Do đó trước khi Tưởng Linh Nhi xuất viện, Long Duy đã âm thầm liên lạc nhờ Quyền Nam Dương lấy danh nghĩa của mình đưa Linh Nhi đến đây ở. Long Duy vô cùng lo lắng và quan tâm đến vấn đề an nguy của Linh Nhi, vì thế anh sẽ không dễ dàng để bản thân mắc sai lầm lần nữa, nhất định sẽ không để cô phải chịu tổn thương.
Long Duy cúp điện thoại, Tưởng Linh Nhi cũng đã thay xong quần áo, bước ra ngoài. Ở bên ngoài trời rất lạnh, cô khoác một chiếc áo lông vũ màu đỏ dày. Màu đỏ của chiếc áo đã giúp cô trông có thêm sức sống.
Tưởng Linh Nhi hỏi: “Chúng ta có thể đi được chưa?”
Sắc mặt của cô trở nên tốt hơn, vì thế mà tâm trạng Long Duy cũng tốt theo, anh bước đến quàng khăn cho cô: “Bây giờ sẽ xuất phát.”
Nơi mà hai người đang sống cũng thuộc khu biệt thự Thành Bắc, nhưng nơi mà trước đây họ hay hẹn gặp mặt lại là tháp Vọng Nguyệt ở Thành Nam. Nếu đi xe ô tô từ đây đi thì cũng mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396234/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.