Ngay lúc Chiến Niệm Bắc do dự, cửa phòng mở ra, một người đàn ông từ trong phòng bước ra.
Anh ta nhìn Chiến Niệm Bắc, Chiến Niệm Bắc nhìn anh ta, hai người đàn ông bốn mắt nhìn nhau, ở giữa tràn đầy mùi thuốc súng nồng nặc.
Giống như chỉ cần có tia lửa là có thể kích nổ tia lửa vô hình giữa hai người bọn họ, sau đó hoàn toàn bùng nổ.
Đương nhiên, không nhìn thấy ngòi nổ này là ai, trong lòng hai người đều hiểu rõ, cho dù đã trôi qua nhiều năm, cái gai ở trong lòng vẫn còn đó, vì vậy không ai muốn nhượng bộ người kia.
Hai bên nhìn chằm chằm nhau một lúc lâu, Chiến Niệm Bắc đứng thẳng tắp nghiêm trang, ánh mắt sáng như đuốc, bắn thẳng về phía đối phương, nhìn thấy người kia từ từ rơi vào thế hạ phong.
Người đứng đối diện bị đánh bại, nở nụ cười gượng gạo nói với Chiến Niệm Bắc: “Quân đoàn trưởng Chiến, hoan nghênh anh tới địa bàn của tôi.”
Anh ta không nói nước A, cũng không nói thành phố Lâm Hải, mà là nói “địa bàn của tôi” với dụng ý riêng, đồng thời còn đặc biệt nhấn mạnh mấy chữ này.
Còn mục đích là gì, người khác có thể không hiểu rõ, thế nhưng quân đoàn trưởng Chiến Niệm Bắc, người đã từng có hiềm khích với anh ta thì lại hiểu rất rõ.
Năm đó lúc người này đi tới Giang Bắc, đó chính là địa bàn của Chiến Niệm Bắc, chuyện Chiến Niệm Bắc đạp cửa xông vào trong nhà cảnh cáo anh ta, trong lòng hai người đều nhớ kỹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396198/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.