“Chị Linh Nhi, người đàn ông này điên rồi, chị cũng điên cùng anh ta sao? Nếu chị còn nói bậy bạ nữa, anh ta thật sự sẽ giết chết chị đấy. Em cứu được chị rồi, chị đừng nói bậy nữa được không?” Trần Nhạc Nhung gấp đến độ đấm ngực giậm chân, hận không thể kéo hai con người này lại đánh cho một trận.
Giữa hai người bọn họ nhất định có sự hiểu lầm gì đó, hiểu lầm thì giao tiếp mới là quan trọng nhất, lúc này hai người nên ngồi lại nói chuyện.
Trong lòng bọn họ đều có đối phương, chỉ cần đồng ý ngồi xuống nói chuyện, vậy thì sẽ không có việc gì không giải quyết được.
Nhưng Long Duy và Tưởng Linh Nhi tính cách của hai con người này đều rất bướng bỉnh, quật cường còn hơn con bò, ai cũng không chịu nhường ai.
Mắt thấy bọn họ ai cũng kiên quyết như ai, Trần Nhạc Nhung thật sự vừa gấp vừa sợ, lo lắng bọn họ sẽ tạo nên một cục diện không thể vãn hồi.
Nhạc Nhung, em không cần phải nói nữa, chị rất rõ bây giờ mình đang làm gì. Tưởng Linh Nhi quay đầu nhìn Trần Nhạc Nhung cười.
Cô coi như Long Duy mà cô chờ đợi đã chết, vậy thì nếu cô chết đi cô sẽ gặp được Long Duy, vì vậy chết đối với cô mà nói cũng tốt thôi.
Chị biết rõ chị đang làm gì sao? Trần Nhạc Nhung phùng quai hàm hỏi ngược lại.
Chị biết chứ. Cùng lắm thì chết thôi, nhân sinh tại thế chết sớm muộn gì cũng phải chết, ai cũng không tránh khỏi. Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396166/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.