“Tưởng Linh Nhi!”
Long Duy lại hét thêm vài tiếng, giong khản đặc, anh càng ngày càng sợ hãi.
Lần này, anh không ngừng lao về phía trước, cho đến khi không còn dấu tích nữa, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Tưởng Linh Nhi.
Không nhìn thấy cô, vậy tức là cô vẫn còn sống... Chỉ cần nghĩ đến cô vẫn con sống, anh liền nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Giây phút này, anh mới biết thì ra cho dù cô có tổn thương anh như thế nào, phản bội anh ra sao, anh vẫn sẽ không nỡ giết cô.
Anh nguyện bản thân ngày đêm bị giày vò, nguyện phản bội lại mười mấy sinh mạng Nhà họ Long chứ cũng không cách nào làm tổn thương đến cô dù một chút.
Anh giữ cô lại bên người, dùng phương thức đó đối đãi với cô, nói cho cùng là anh sợ hãi, sợ mất đi cô.
Bởi vì đã từng bị phản bội, đã từng mất đi, anh không biết phải làm sao để giữ cô bên mình.
Chỉ khi cùng cô kết hợp hai hòa làm một, anh mới có thể cảm nhận được cô thuộc về anh, chỉ thuộc về một mình anh, ai cũng không thể cướp đi cô từ anh được.
“Cậu chủ...”Long Thiên đem theo người đến, cuối cùng thì đã đuổi kịp rồi.
“Tiếp tục tìm! Tiếp tục tìm cho tôi!” Long Duy nói.
Anh sẽ tìm ra cô, tuyệt đối sẽ không để cô rời khỏi anh.
Cả đời này cô đừng mong chạy thoát khỏi anh.
......
Bệnh viện nhân dân Lâm Hải
Tay Trần Nhạc Nhung bị Tưởng Linh Nhi nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396132/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.