“Ha....Chiến Niệm Bắc, chân trước tôi vừa bước vào nhà, anh liền đuổi con trai tôi ra ngoài. Anh dù sao cũng là đàn ông, anh dám làm còn không dám nhận sao?” Trần Tiểu Bích tức giận dơ chân muốn đá Chiến Niệm Bắc, nhưng chân còn chưa đá được anh, anh ngược lại vươn tay ôm cô vào lòng.
Anh ôm cô, vuốt vuốt tóc cô: “Hai mẹ con em trở về thì nghỉ ngơi cho tốt, đừng giày vò thêm nữa.”
“Giày vò? Anh không đuổi mẹ con tôi khỏi nhà, bọn tôi sẽ giày vò gần hai mươi tiếng đồng hồ sao?” Trần Tiểu Bích càng nói càng tức giận.
“Anh đuổi em khỏi nhà? Không phải em mua vé bay đi, anh cho người cản em đều không cản được.” Chiến Niệm Bắc tỏ vẻ vô tội.
“Chiến Niệm Bắc, lúc con trai bắt nạt tôi, nếu anh giúp tôi, tôi sẽ tức giận rời khỏi nhà sao?” Dù sao cho dù thế nào, Trần Tiểu Bích đều không cảm thấy bản thân sai.
Chiến Niệm Bắc: “......”
Người phụ này thật là càng ngày càng không nói lí.
Có điều trách ai chứ?
Còn không phải anh những năm này nuông chiều cô tình tính khí lớn như vậy, thế nên nhân anh tạo ra, quả này cũng chỉ có anh nhận.
Trần Tiểu Bích người phụ nữ này cũng là miệng cứng tâm mềm, thuận theo cô ấy, cô ấy chuyện gì cũng sẽ không có, Chiến Niệm Bắc biết rất rõ.
Anh vỗ vỗ lưng cô, giúp cô nhuận khí: “Được rồi, mẹ hổ nhỏ, chuyện này đến đây thôi, sau này mọi người đều nhường em.”
“Cái gì? Anh gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396105/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.