Thử nghĩ một chút, một con thú cưng ở bên mình từ lúc mới sinh ra, Trần Nhạc Nhung xem như em gái của mình mà nuôi dưỡng.
Cô nuôi nó tròn mười năm, Miên Miên lại ở trong lúc cô chưa chuẩn bị tâm lí mà chuẩn bị rời xa cô, làm sao cô không buồn cho được.
Vì vậy từ lúc Miên Miên mất, Trần Nhạc Nhung cũng không nuôi thú cưng nào khác nữa, thậm chí còn không cho phép người khác nhắc đến Miên Miên trước mặt cô.
Bây giờ Quyền Nam Dương mới biết, không phải Trần Nhạc Nhung không thích thú cưng, mà cô sợ mọi chuyện sẽ tái diễn một lần nữa, sợ sẽ mất đi.
“Anh Liệt, vậy rốt cuộc chị Linh Nhi đang ở đâu? Sống có tốt không?” Không biết vì sao, Trần Nhạc Nhung đặc biệt lo lắng cho người chị mới gặp qua hai lần kia.
Có thể là vì cô cảm thấy không cần biết sự thật ra sao, Tưởng Linh Nhi từ đầu đến cuối là vợ chưa cưới của Quyền Nam Dương, bây giờ cô lại cùng Quyền Nam Dương dây dưa không rõ, trong lòng ít nhiều cũng cảm thấy hổ thẹn với Tưởng Linh Nhi.
Buổi tối, Trần Nhạc Nhung luôn mơ thấy ác mộng, mơ thấy cô gặp được Tưởng Linh Nhi, Tưởng Linh Nhi trong mơ hình như không hề vui vẻ.
Tưởng Linh Nhi dường như rơi vào một bãi đầm lầy, tuyệt vọng đưa tay ra cầu cứu cô, nhưng đợi đến lúc Trần Nhạc Nhung đi cứu cô, cả người cô đã chìm trong đống bùn lầy đó rồi.
Nửa đêm, Trần Nhạc Nhung tỉnh dậy cả người đầy mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396089/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.