“Em không sai!” Trần Nhạc Nhung lớn tiếng hét: “Quyền Nam Dương, anh cho rằng em làm như vậy để vui sao?”
Người đàn ông này không hiểu cô chút nào.
Tất cả những điều cô làm còn không phải là vì anh sao. Anh không khen cô thì thôi lại còn đánh cô.
Càng nghĩ Trần Nhạc Nhung càng cảm thấy tủi thân. Mũi hơi chua xót, nước mắt tuôn ra.
Nước mắt Trần Nhạc Nhung đối với Quyền Nam Dương mà nói, lực công kích có thể so với vũ khí hạt nhân, anh không có cách nào giải quyết.
Nhưng anh không thể dễ dàng tha thứ như vậy được. Nếu không về sau cô gái này vẫn sẽ lại phạm lỗi sai như vậy, khiến bản thân bị thương.
Cô chắc chắn không biết, trong lòng anh dù là quyền lực ngai vàng tổng thống cũng không quan trọng bằng việc cô có thể sống vui vẻ, khỏe mạnh.
“Khi ba tức giận với em cùng lắm cũng chỉ là im lặng không nói lời nào, đến một ngón tay ông ấy cũng không nỡ chạm vào em.” Trần Nhạc Nhung ấm ức chảy nước mắt. “Nhưng Quyền Nam Dương, tên xấu xa nhà anh lại dám đánh em.”
Từ nhỏ đến lớn, người trong nhà có ai không nâng cô như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Chỉ cần trên đầu rớt vài sợi tóc thôi, bà nội cũng đã lo lắng cả nửa ngày rồi.
Hôm nay...
Hôm nay anh Liệt mà cô thích nhất lại ra tay đánh cô!
Cô cử động một chút, cái mông nhỏ đáng thương vẫn còn đau, có thể thấy được anh Liệt xấu xa ra tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396087/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.