Sống gần ba mươi năm, đã nhiều lần Quyền Nam Dương đứng giữa ranh giới sống chết, mấy lần suýt chút nữa mất mạng, nhưng anh chưa từng sợ hãi.
Mà giờ đây, khi nghe cô bé này nói có thể tình cảm dành cho anh chỉ là cảm kích và ỷ lại, anh lại cảm thấy sợ hãi.
Nhắc tới cũng thật buồn cười.
Quyền Nam Dương sinh ra trong gia đình quyền quý, từ nhỏ đã được giáo dục làm sao để vượt qua nỗi sợ hãi trong lòng.
Năm đó, khi anh tuổi còn nhỏ, đã sớm luyện thành bản lĩnh dù núi sập trước mắt thì mặt cũng không biến sắc, nhưng mà hết lần này tới lần khác, chỉ cần cô bé này nói một câu đã có thể khiến một người sớm ngồi vị trí tổng thống một nước sợ hãi.
"Nhung Nhung... Em có biết anh Liệt thích em thế nào hay không?" Anh vuốt ve gương mặt phấn nộn của cô, thì thầm.
Chắc chắn cô không biết, không biết anh thích cô đến chừng nào, không biết cô quan trọng với anh cỡ nào.
Cô không chỉ là mặt trời bé nhỏ của anh, cô còn quan trọng hơn sinh mạng của anh, là bảo bối anh sẵn sàng dùng cả tính mạng để che chở.
Trước kia là thế, bây giờ cũng thế, sau này càng như thế.
Mấy năm nay, anh đang chờ Nhung Nhung từ từ trưởng thành, tình cảm của anh đối với cô đã thay đổi từng chút một.
Anh biết rõ, bây giờ tình cảm của anh đối với cô không còn đơn thuần là anh trai với em gái như trước nữa.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396021/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.