Cái người Trần Dận Trạch kia thích nhất là lải nhải bên tai cô, không được làm cái này, không được làm cái kia, cái này muốn xen vào, cái kia cũng muốn quản, y như một bà quản gia.
Trần Nhạc Nhung cố gắng suy ngẫm, cô không biết anh ta tìm ở đâu ra cô gái sao lại để ý anh ta?
Cô tự nhận cô nhìn người rất chuẩn, chẳng lẽ ánh mắt cô gái này có vấn đề?
Hừm, giả thiết này rất hợp lí đấy chứ.
“Chị Yến, chúng ta đi thôi.” Trần Nhạc Nhung lắc tay qua lại trược mặt Yến, Yến mới lấy lại tinh thần, ngượng ngùng cười gượng hai tiếng.
Cô ấy nói: “Đám Tiến, Đại Tráng đang đợi chúng ta, chờ em tới rồi cùng dựng trại. một tháng nay hơi vất vả, hy vọng mọi người có thể cố gắng, vì khu vực gặp nạn của lũ trẻ góp chút công sức.”
“Vâng, mọi người chúng ta cùng cố gắng, chắc chắn là được.” Trần Nhạc Nhung nắm tay, nói đầy tự tin.
Có công dân tốt như thế, đúng là phúc của anh Liệt, tương lai anh ấy với công dân vĩ đại như thế chắc chắn cùng giúp quốc gia này phát triển càng thêm hưng thịnh.
Giờ phút ấy, trong đầu cô chỉ nghĩ phải làm sao để giúp lũ trẻ ở khu vực thiên tai, quên béng chuyện không vui phát sinh giữa trưa.
Đám người Nhung Nhung năng lực hành động rất mạnh, sau khi tìm thấy khu dân cư thì bắt đầu dựng trại, mọi người phân công hợp tác, chưa được bao lâu, đỉnh lều trại đã được dựng xong.
Trước đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396016/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.