"Anh Liệt, anh đã ăn trưa chưa? Nếu không..., em sẽ nấu cho anh ăn, được không?" Không phải Trần Nhạc Nhung muốn làm cơm trưa cho anh Liệt ăn, mà là muốn tìm cơ hội ở chung cùng anh Liệt nhiều hơn.
Thời gian cô đến Nước A gần một tháng rồi, thời gian chính thức ở cùng anh Liệt ước chừng vẫn chưa tới hai mươi bốn tiếng đồng hồ.
Cô là một cô gái tham lam.
Lúc chưa có tìm được anh Liệt, cô hy vọng tìm được anh Liệt; sau khi tìm được anh Liệt, cô hy vọng ở cùng anh Liệt một ngày hai mươi bốn tiếng đồng hồ.
Quyền Nam Dương vươn tay ra và nhéo mặt của cô, cười nói: "Anh Liệt đã ăn cơm trưa rồi, không cần Nhung Nhung làm cơm trưa cho anh."
"Anh Liệt, anh không thể nhéo mặt của em như vậy, em không còn là một đứa trẻ nữa." Trần Nhạc Nhung cảm giác, cảm thấy động tác này rất quen thuộc, nhất thời không nghĩ ra, anh thường xuyên nhéo nhẹ bé yêu nhà bọn họ như vậy.
"Nhung Nhung của anh đã trưởng thành rồi, đây là một sự thật không thể chối cãi, cùng với nhéo mặt của em không có vấn đề gì." Quyền Nam Dương cười dịu dàng, lại duỗi tay nhéo cô: "Rất muốn cưng Nhung Nhung của anh như vậy."
"Anh Liệt, nếu anh thích, vậy anh nhéo đi." Trần Nhạc Nhung nhắm mắt lại, bộ dáng cam chịu rất đáng yêu.
Nhưng... Nhưng cô không đợi anh Liệt nhéo mình, vì nụ hôn dịu dàng và ngọt ngào của anh.
Anh hôn nhẹ lên môi của cô, rồi cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395981/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.