Trần Dận Trạch quay đầu, nhanh chóng cầm điện thoại do Đường Nghị đưa tới và nghe máy: "Ba."
"Ừ." Trong điện thoại truyền đến một giọng nói trầm lắng và gợi cảm của Trần Việt.
Ông chỉ khẽ ừ một tiếng, điều này giống như tính cách cá nhân và thói quen làm việc trong nhiều năm của ông, vẫn là dáng vẻ lạnh lùng người lạ chớ lại gần.
"Ba, ba tìm con có việc gì sao?" Ở trước mặt ba, từ trước đến nay Trần Dận Trạch luôn dè dặt chú ý, sợ mình làm chuyện gì không tốt sẽ khiến cho người ba làm người làm việc đều luôn đặc biệt nghiêm khắc này sẽ chán ghét.
"Ở Lâm Hải?" Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Trần Việt, vẫn là một câu nói lạnh lùng như vậy, cũng không biết rốt cuộc ông muốn biểu đạt điều gì nữa.
"Đúng ạ." Trần Dận Trạch gật đầu. Trong thời gian ngắn ngủi, trong đầu anh đã suy nghĩ tới các loại khả năng ba tìm anh có chuyện gì.
Anh hy vọng sớm thăm dò được ý của ba, cũng rất muốn nghĩ ra được cách tương ứng, đừng để cho ba tìm ra được bất kỳ tật xấu nào ở trên người anh.
Anh ở nhà họ Trần mấy chục năm, cũng là cậu cả nhà họ Trần vô cùng nở mặt nở mày ở trong mắt của người ngoài, người nhà cổng đối với anh như con ruột vậy, nhưng anh trước sau không quên mình là một đứa con nuôi.
Anh phải luôn nhớ kỹ thân phận thật sự của mình, anh phải luôn nhắc nhở mình, như vậy anh mới có khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395936/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.