Trần Nhạc Nhung bị vệ sĩ mặc thường phục ngăn cản ở vị trí cách anh có mấy mét, anh có thể nhìn rõ gương mặt của cô, thấy rõ nét mặt của cô.
Trên hai gò má vốn xinh đẹp của cô dính chút bùn xám, có thể cô vẫn luôn giúp đỡ, bận rộn tới mức không có thời gian để ý xem mặt mình có bẩn không.
Cho dù trên hai má của cô có chút bùn xám, nhưng cũng không ảnh hưởng tới dáng vẻ đáng yêu của cô, nhất là đôi mắt sáng ngời như biết nói của cô ở giữa đám đông vẫn nổi bật như vậy, anh vừa liếc mắt liền nhìn thấy được cô.
Cô nhóc này!
Anh nên làm gì với cô mới tốt đây?
Anh nhìn cô, cảm xúc trong mắt không ngừng thay đổi, nắm tay siết chặt lại.
Anh không thể lại mặc cho cô nhóc này làm càn được, anh phải trói cô ở bên cạnh, muốn bất kỳ lúc nào cũng nhìn thấy cô, biết cô bình an thì anh mới có khả năng yên tâm được.
Trần Nhạc Nhung nhìn hai vệ sĩ ngăn cản cô, mỉm cười ngọt ngào với bọn họ nói: "Hai anh trai, các anh đừng cản tôi, tôi chỉ đưa một chai nước cho ngài Tổng thống thôi. Sáng sớm hôm nay anh ấy đã đi tới khu vực xảy ra tai họa, bận rộn suốt một buổi sáng nên chắc chắn rất mệt mỏi! Làm một người dân nhỏ bé, tôi không có đồ tốt hơn đưa cho ngài ấy nên đưa một chai nước qua cho ngài ấy, cũng xem như là một phần tấm lòng của tôi đối với ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395890/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.