Sau khi người bên cạnh lui xuống, ánh mắt của Quyền Nam Dương lại rơi trên người Trần Nhạc Nhung lần nữa, nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô, anh không nhịn được đưa tay vuốt ve.
Anh vẫn còn nhớ lúc trước anh rất thích ôm cô, hôn lên hai má trắng trẻo mập mạp của cô, cô cũng sẽ nhẹ nhàng hôn lại anh.
Lúc trước, anh không hiểu tại sao những người lớn lại thích một đứa bé ầm ĩ như vậy, sau khi anh gặp được Tiểu Nhung Nhung, anh mới hiểu rõ.
Thậm chí bởi vì cô gọi anh một tiếng anh Liệt vô cùng mềm mại, nhẹ nhàng hôn anh, lúc đó anh cảm thấy mình nắm giữ tất cả hạnh phúc.
Người ta thường nói thế giới của trẻ con là ngây thơ nhất, bọn trẻ thích chính là thích, ghét chính là ghét, có thể làm cho một đứa trẻ ngây thơ yêu thích đồng thời còn ỷ lại sâu sắc, cảm giác đó thật sự rất thoải mái.
Những lúc nhìn thấy cô cười, bạn cũng sẽ không tự chủ mà cười theo cô.
Lúc nhìn thấy cô đau lòng khổ sở, bạn sẽ hận không thể thu thập hết những món đồ chơi thần kỳ nhất để tặng cho cô, chỉ vì muốn đổi lại một nụ cười xán lạn của cô.
Thật ra bây giờ Trần Nhạc Nhung cũng không thay đổi gì nhiều so với hồi bé, chỉ là không còn mũm mĩm như hồi bé, đã thon thả hơn một chút so với lúc nhỏ.
Cho dù đã nhiều năm không gặp cô, thế nhưng lúc nhìn thấy cô, anh vẫn có thể nhận ra cô ngay, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395839/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.