Sau khi Trần Tiểu Bích đưa Tiểu Nhung Nhung đến bệnh viện, cô không đi vào phòng bệnh với Tiểu Nhung Nhung là bởi vì nếu như cô nhìn thấy anh trai đầu gỗ của cô, có thể cô sẽ đau lòng khóc rống lên.
Anh trai đầu gỗ của cô đã thầm chịu đựng quá nhiều rồi, sao cô còn có thể khiến cho anh thêm ngột ngạt nữa đây. Vì vậy cô đứng bên ngoài cửa, lặng lẽ bảo vệ một nhà ba người bọn họ.
Từ nhỏ vẫn luôn là anh trai chăm sóc cho cô. Sau khi lớn lên cũng là anh trai chăm sóc cô. Từ trước tới giờ cô chưa từng làm gì cho anh. Vậy thì vào giây phút này hãy để cho cô ở đây bảo vệ một nhà ba người bọn họ đi.
Không thể làm nhiều hơn cho bọn họ thì ít nhất cũng đừng đến làm phiền thời gian một nhà ba người bọn họ ở bên nhau.
Cô cũng tin rằng chắc chắn chị dâu của cô sẽ cảm ứng được tình cảm sâu nặng của anh trai đầu gỗ nhà cô, chắc chắn chị dâu sẽ tỉnh lại.
Không phải bác sĩ đã nói não bộ của bệnh nhân là có phản ứng, chỉ cần bình thường bọn họ trò chuyện cùng với cô nhiều một chút thì có thể thức tỉnh được cô hay sao?
Mặc dù chỉ là có thể nhưng Trần Tiểu Bích tin rằng trải qua sự cố gắng của cả gia đình bọn họ, chắc chắn chị dâu của cô sẽ tỉnh lại.
Trần Tiểu Bích cứ suy nghĩ những điều này, cơ thể nhẹ nhàng dựa lên cửa yên lặng lắng nghe động tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395723/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.