Biết rõ dù dụ được Trần Việt đến thì xác suất có thể lấy mạng Trần Việt là rất nhỏ, nhưng Diệp Diệc Thâm vẫn không lùi bước, đó là vì anh ta chưa từng nghĩ sau khi mình dụ Trần Việt tới còn có thể sống sót trở về.
"Hừ... Vậy thì tao lại muốn xem xem, mày còn có cách gì nữa không?" Bước chân Trần Việt dừng lại, quay đầu nhìn Diệp Diệc Thâm quỳ trên mặt đất, cười như không cười nói.
Ở trước mặt người ngoài, Trần Việt rất ít cười, có thể nhìn thấy nụ cười của anh, hơn phân nửa là cười lạnh, không ai sẵn lòng nhìn thấy nụ cười như thế của anh.
Vì thật khiến người ta không rét mà run.
"Mày đã hứng thú như thế, sao tao có thể khiến mày thất vọng chứ." Diệp Diệc Thâm thử đứng lên, muốn đối mặt với Trần Việt, nhưng còn chưa đứng lên được đã nặng nề quỳ xuống.
Vì mới đứng lên được một nửa dường như chỗ đạn xuyên qua máu chảy nhanh hơn, nếu máu còn chảy như vậy thì không cần chờ Trần Việt tiêu diệt, Diệp Diệc Thâm cũng đã chết vì mất máu rồi.
Nhưng Diệp Diệc Thâm không sợ hãi, vì có một nhà ba người của Trần Việt chôn cùng anh ta. Ba cái mạng bồi một mình anh ta, vụ làm ăn này, anh ta quá lời rồi.
Lúc này, anh ta không cần làm quá nhiều, anh ta chỉ cần ngăn chặn Trần Việt, để một nhà ba người họ ở chỗ này thêm mấy phút, chỉ cần ở thêm mấy phút là đủ rồi.
Anh ta sẽ dẫn theo một nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2395715/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.