Bữa ăn hôm nay là do Trần Việt có lòng xếp đặt, mấy món ăn trên bàn, giống như đúc mấy năm trước.
Miến tuyết hấp sò điệp, cà ri cua, canh sốt đậu hũ non, khổ qua cuộn tôm, bề bề (tôm tích) rang muối,...
Năm món ăn, hương vị có mặn có nhạt, lần này không chỉ phù hợp với khẩu vị hai người, mà còn quan tâm đến thành viên Tiểu Nhung Nhung.
Canh sốt đậu hũ non thích hợp với Tiểu Nhung Nhung răng sữa còn chưa mọc đủ dài, vừa dinh dưỡng vừa khỏe mạnh, Trần Việt cầm chén nhỏ múc thêm cho Tiểu Nhung Nhung một chén nữa: “Nhung Nhung, tự ăn được không?”
Tiểu Nhung Nhung cầm thìa, mạnh mẽ gật cái đầu nhỏ một cái, non nớt nói: “Nhung Nhung có thể.”
Chị Nhung Nhung lớn đang ở bên cạnh nhìn, Tiểu Nhung Nhung muốn ở trước mặt chị Nhung lớn trình diễn một phen.
Tiểu Nhung Nhung cầm thìa múc một muỗng, học theo dáng vẻ của người lớn thổi phù phù hai cái: “Chị, Nhung Nhung đút chị ăn.”
“Cảm ơn Nhung Nhung!” Giang Nhung há miệng húp canh đậu hũ, liên tục gật đầu: “Nhung Nhung đút ăn thật ngon”
Được khen, Tiểu Nhung Nhung hài lòng, lại múc một muỗng, thổi phù phù vài cái: “Ba, Nhung Nhung đút ba ăn.”
Cái thìa này, là lúc nãy Giang Nhung vừa nếm qua, Tiểu Nhung Nhung lại đưa cho Trần Việt, Giang Nhung chỉ cảm thấy vô cùng ngại, muốn ngăn cản, lại không biết nói sao, mà Trần Việt cũng không do dự, há miệng uống canh Tiểu Nhung Nhung đưa: “Nhung Nhung, giỏi quá!”
Vì vậy, Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2394903/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.