Anh chưa từng có cảm giác này bao giờ, vừa lạ lẫm lại vừa như khắc vào tận trái tim.
Giang Nhung vẫn đang nghiêm túc thắt cà vạt, im lặng chờ câu trả lời từ anh. Cô cúi thấp đầu nên Trần Việt không thấy được biểu cảm trên gương mặt cô lúc này, mà chỉ nhìn thấy hàng mi dài khẽ rung lên từng nhịp như đang xin anh rủ lòng thương.
Trần Việt không kiềm chế được mà đáp lại cô. Anh bỗng đưa tay nâng chiếc cằm hơi gầy của Giang Nhung lên rồi cúi xuống hôn lên môi cô.
Nụ hôn đến một cách bất ngờ nhưng cũng không kém phần cuồng nhiệt, Giang Nhung không khỏi sững người, song không hề từ chối mà vụng về đáp lại anh.
Hai người say đắm trong nụ hôn dài và ngọt ngào ấy, đến khi hít thở không thông mới luyến tiếc rời môi nhau.
Trần Việt dịu dàng vuốt ve khuôn mặt mềm mại của Giang Nhung, khẽ cong môi nói bên tai cô bằng chất giọng trầm ấm của mình, “Được.”
Giọng nói của anh trầm và khàn như những viên đá vụn trải qua năm tháng tôi luyện, hơi thở ấm áp phả lên tai cô.
Giang Nhung không khỏi khẽ rùng mình. Cô vội vàng cúi đầu để che đi khuôn mặt ửng hồng của mình, giả vờ bình tĩnh tiếp tục thắt cà vạt. Chỉ là bàn tay cô vẫn còn hơi run. Giờ cô đang rất cần dũng khí muốn đẩy Trần Việt lên giường như tối qua.
Không biết bao lâu sau, Giang Nhung mới thắt xong cà vạt. Cô khẽ thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn Trần Việt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2394598/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.