Giang Nhung muốn cản nhưng không thể, vì cho dù cô có dùng lý do gì đi chăng nữa thì đều vô tác dụng với Lương Thu Ngân.
Thế nên tình huống bây giờ là, Trần Việt lái xe, cô ngồi ở ghế lái phụ, Lương Thu Ngân ngồi đằng sau hết sờ rồi lại ngắm: “Con bé thối tha này, số đỏ thật đó. Giờ còn không chịu nhận, chắc kiếp trước cậu cứu cả ngân hà nên mới vô ý nhặt được anh chàng lái được xe sang thế này.”
Giang Nhung thực sự rất muốn lấy băng dính bịt miệng Lương Thu Ngân lại, thậm chí còn muốn quăng luôn Lăng Thu Ngân ra khỏi cửa sổ. Nhưng cô không thể làm chuyện để mất hình tượng trước mặt Trần Việt được. Cô đành phải cười hùa theo Lương Thu Ngân, mà thực ra trong lòng đang chửi con bé chết tiệt kia trăm nghìn lần.
Dù Lương Thu Ngân đã nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của Giang Nhung, nhưng cô nàng vẫn không quan tâm, lải nhải mãi không ngừng.
Lương Thu Ngân ngồi ghế sau, hơi nghiêng người hỏi: “Anh Trần, anh với Giang Nhung đăng ký kết hôn bao lâu rồi, định bao giờ tổ chức hôn lễ thế?”
Nghe thấy câu hỏi của Lương Thu Ngân, Giang Nhung cướp lời, đáp: “Hôn lễ chỉ là hình thức thôi mà, có tổ chức hay không cũng đâu có sao. Hơn nữa mình cảm thấy cứ như bây giờ chẳng có gì là không ổn cả.”
Bởi vì họ đăng ký kết hôn cũng đã lâu rồi nhưng Trần Việt chưa bao giờ nhắc đến chuyện tổ chức hôn lễ, Giang Nhung lại càng không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2394530/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.