Hai người họ đã đi theo anh nhiều năm, anh đối xử với họ như bạn bè, người thân, nhưng quan trọng hơn, Giang Nhung là vợ của anh.
Bác sĩ Lương cũng hiểu lời mình nói quá đáng, anh ta xấu hổ cười nói: “Cô Trần, chào cô!”
Giang Nhung mỉm cười, vừa lịch sự vừa khách sáo: “Bác sĩ Lương, chào anh!”
Hứa Huệ Nhi cũng nói: “Sáng nay vì đang gấp nên nói chuyện với cô Trần không đúng mực lắm, mong cô Trần thông cảm.”
Hai người này đã ở bên Trần Việt từ lâu, hiệu suất làm việc rất cao, lại được Trần Việt tin tưởng. Nhiều năm qua, bọn họ gần như đã trở thành người nhà của Trần Việt.
Chính vì quá hiểu Trần Việt nên bọn họ biết anh sẽ không dễ gì bị bệnh, một khi bệnh thì có nghĩa là tình trạng rất nghiêm trọng, vì thế mới có sự việc xảy ra ban sáng.
Vì thời gian bọn họ biết Giang Nhung rất ngắn, trong thời gian nguy cấp tất nhiên coi Giang Nhung là người ngoài. Sau khi chuyện xảy ra, họ nghĩ lại mới thấy chuyện làm không thỏa đáng.
Giang Nhung đang định mở miệng thì Trần Việt đã nói: “Giang Nhung, em có biết giấy chứng nhận kết hôn có nghĩa gì không?”
Giang Nhung hơi sững người, không biết ý Trần Việt đang muốn nói gì.
Trần Việt nhìn Hứa Huệ Nhi và bác sĩ Lương, sau đó chậm rãi nói: “Trên pháp luật, sau khi nhận giấy chứng nhận kết hôn thì cũng đồng nghĩa với việc tính mạng của bản thân đã giao cho người kia. Nếu hôm nay anh bệnh nặng cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2394519/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.