Biên Nguyệt từ chối, cô thà làm quần áo cho búp bê còn hơn biến thành búp bê.
Cô quyết tâm không thể để chuyện như vậy xảy ra, muốn thủ vững giới hạn của hình tượng do mình đặt ra.
Ngồi tại chỗ, sắc mặt Biên Nguyệt tái ngắt, nghiến răng nghiến lợi trả lời, "Không được."
"Tại sao?" Bùi Bản Nùng không hiểu, sao lại có người không muốn hóa trang thành búp bê đáng yêu như vậy chứ?"
"Tôi không thích hợp."
"Chị thích hợp, nhìn chị đẹp vậy mà."
"Khí chất của tôi không thích hợp."
"Đúng là có một chút, nhưng đàn chị tin em đi, sau khi em trang điểm xong đảm bảo chị sẽ hoàn toàn thay đổi, trở thành nữ sinh đáng yêu nhất trường Trung học Tử Hòa!"
Biên Nguyệt nghĩ thầm, vậy cũng được sao?
"Không được! Không thể! Không thể!"
Ba cái không dồn dập, có thể nói là từ chối mãnh liệt, Bùi Bản Nùng vốn đang rất hưng phấn chợt va phải sự từ chối kịch liệt này, cô ấy ngẩn ra, hứng thú xìu xuống, hai tay xoắn tấm vải, nhanh chóng xoắn ra một "đóa hoa buồn".
"Nhưng em rất muốn hóa trang cho đàn chị, thật sự rất rất muốn, trong đầu em đã nghĩ ra kiểu tóc, cách trang điểm, thậm chí cả cách tạo dáng nữa..."
Nghe cô ấy than thở thảm thương, Biên Nguyệt không hé răng, nhưng nghe giọng điệu thất vọng của cô ấy, trong lòng Biên Nguyệt cũng không quá thoải mái.
"Bây giờ em buồn lắm, em không vui, không hóa trang cho đàn chị, không cho đàn chị mặc váy công chúa xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-cai-ten-ron-nhat/2640645/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.