Trở về điểm xuất phát
Thời gian vui vẻ thật sự qua rất nhanh, hai tháng LạcKì cho nghỉ đã hết.
Tuy ông bà Tề luyến tiếc, nhưng Tề Phàm nói còn phảitrở về làm việc lại, bọn họ cũng không thể miễn cưỡng cô.
Con gái lớn, tuy có hơi tùy hứng, nhưng cho tới nay,ngoại trừ Lạc Kì ra, việc gì cũng làm cho người ta an tâm.
Tề Phàm mang theo Thiên Ân, từ Sydney đáp máy bay vềnước.
Vì ôm Thiên Ân nên dưới chân cô có thứ lăn đến màkhông biết.
“Sorry! are you okay”
Đối phương tuy là gương mặt Đông Phương, nhưng đeochiếc kính đen to, cô cũng không xác định được anh có phải người Trung Quốc haykhông, tuy tiếng Nhật và Hàn cô cũng học, nhưng vẫn khó nói vì là cùng là ngườichâu á chứ có cùng nước đâu! Vẫn nên nói tiếng Anh cho an toàn.
“It does not matter, do not mind!”
Tiếng Anh của đối phương cũng lưu loát, khi ngẩng đầunhìn cô, tầm mắt nháy mắt đình trệ.
Không thích ánh mắt đánh giá người của anh ta, cô gậtđầu với anh, ôm Thiên Ân tìm vị trí ngồi xuống.
Không biết có phải quá khéo không, người kia lại ngồiđối phía đối diện cô và Thiên Ân.
Thiên Ân vừa lên máy bay hưng phấn nhìn qua kính, còncó ý nghịch, Tề Phàm dỗ nó ngủ rồi đặt nó trên ghế đệm, đắp cái chăn mềmcho nó ngủ ngon.
Chàng trai kia Tề Phàm thay đổi vị trí, ngồi xuống đốidiện cô, bỏ kính mắt xuống, tầm mắt lại không kiêng nể gì, Tề Phàm nhíu mày,quyết định nhắm mắt dưỡng thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378810/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.