Mỹ nhân tâm kế
Một hồi mây mưa qua đi, Lạc Kì nặng nề ngủ ở bên cạnhcô, Tề Phàm thì không một chút buồn ngủ.
Cô thương anh, không thể nghi ngờ,.
Cô tự hiểu được lòng mình, chỉ là cô dùng biện phápngu ngốc nhất giữ anh lại bên người.
Thứ cô muốn đơn giản, nhưng cũng rất khó.
Về nước, Tề Phàm ở trong nhà, cục cưng được ông bà Lạcvà dì chăm sóc, cô rảnh rỗi tay chân, chỉ thỉnh thoảng phải ôm bé đi dạo tronghoa viên, hoặc là ngủ trưa cùng bé.
Thời gian còn lại, cô không có việc gì, mà hầu hếtthời gian cô chỉ có ngẩn người.
Cuộc sống của cô không nên như vậy, cô mới mười chíntuổi! Như vậy cô hoàn toàn không được Lạc Kì đáp lại.
Cô phải là người đâu tiên nhìn thấy thế giới trong LạcKì.
Cũng là người đầu tiên cho Lạc Kì biết, cô, cũng khôngphải dễ bắt nạt như vậy!
======
Lạc Kì nổi giận đùng đùng vào phòng, ném một tập vănkiện hết sức lên mặt bàn, Tề Phàm đang ru cho Thiên Ân ngủ, bị anh làmhoảng sợ.
“Anh làm gì thế!”
Tề Phàm kêu to, cô biết trong tay anh là gì, cô muốnchọc giận anh, thì sao!
“Anh làm gì, anh mới phải hỏi em làm gì đấy? Hợp đồngnày kí khi nào, sao anh không biết!”
“Ký hôm qua, em ký với cô ấy, anh có ý kiến à?”
Nghe thấy tiếng cãi nhau, ông bà Lạc chậm rãi xuốnglâu.
“Ba, chuyện lớn như vậy, vì sao ba không thương lượngvới con một chút chứ?”
Lạc Kì nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-roi-doi-anh-yeu-em/2378783/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.