Trong nhà bếp, nó đang cặm cụi với quả trứng ốp, miệng không ngừng lẩm bẩm
-chẳng biết cậu ta phản ứng thế nào nhưng nấu ăn mình là thứ bét của thứ bét rồi, sai lầm quá mà, mà sao con cờ hó lâu về vãi
-Nó rán xong bày ra đĩa rồi bưng ra bàn, đồng hồ đã điểm 5 rưỡi, hắn từ cầu thang đi xuống với bộ thun rộng trên người như là 1 thanh niên trong sáng chứ không phải 1 lên máu lạnh nữa, khuôn mặt lạnh băng của hắn biến mất khi nhìn lên bàn thấy mỗi quả trứng ốp, nó nhìn thấy hắn rồi lùi lại, hắn trợn tròn mắt chạy bước nhỏ ra phía nó.
-Gì đây?? -hắn chỉ vào món trứng hỏi nó
-Đồ ăn sáng
-Nó trả lời cộc lốc, hắn quay người đi trống hai tay lên hông, nghẩng mặt lên trần nhà thở dài rời quay người vào nó hỏi tiếp
-Cô định troll tôi phải không?
-Chứ tôi phải làm gì??
-nó trả lời ngây thơ, hắn lại tư thế như vậy, thở dài tập 2, lần này hắn không chịu nổi nó nữa, cầm đĩa trứng lên
-làm gì thế, đừng mà
-nó đỡ không kịp vì hắn thả xuống đột ngột, đúng lúc tiếng Hoàng mắng nhỏ vọng vào rồi dần đi tới
-Đúng là đồ vô dụng trả được tích sự gì, đi cái chợ cũng không xong hừ, ấy em trai
-anh nhìn thấy hắn cũng phải nói 1 câu
-Sao anh về?
-hắn hỏi Hoàng
-em hỏi con nhỏ này đi, phiền quá, mà ăn gì chưa em??
-Nói xong Hoàng dẫm ngay phải thứ gì đó dưới nền nhà, cúi đầu xuống xem
-À, ăn no rồi à, thôi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-nhe-con-ac-quy-anh-yeu/3995160/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.