Hùng chạy ngay ra phía sau ghế Hoàng bị trói cầm khẩu súng đặt sát vào thái dương Hoàng
-Chúng mày có giỏi thì ra cứu nó đi, hứm!?? - Hùng dọa
-Anh em cùng vần Hờ bỏ súng xuống đi, có gì từ từ nói!
-Hoàng lấy cớ tên cùng vần hờ để hung bớt manh động
-Mày cũng biết sợ cơ à??
-Hùng càng dí sát súng hơn
-Ể ể.. suốt ngày dùng chiêu bắt con tin không chán sao??
-Hoàng lén nhìn Tuấn Anh nháy mắt ra kí hiệu làm gì đó, ám hiệu hơi khó hiểu nên Tuấn Anh đứng ngẩn ngơ, may mắn có hắn để ý được và đánh lạc hướng Hùng bằng cách dơ súng lên bắn lên trời
-Mày làm cái gì đấy??? bắn chim à??
-Hùng nhìn theo đạn
-Nút ở gốc cây.
-Hắn nói nhỏ cho mình Tuấn Anh nghe thấy Tuấn Anh quay đầu lại nhìn thấy cái nút ở phía trong sát bức tường liền chạy ra bấm
-Mày làm…. A á á á…, bọn khốn thả tao ra
-Hùng bị rơi xuống bẫy của Hoàng Tuấn anh ra cởi trói cho Hoàng rồi hỏi
-Sao lại có bẫy ở đây hả anh??
-Anh biết là nó lại chơi cái trò con nít này nên anh bảo người đào bẫy trước đấy!
-Nhưng sao đúng chỗ nó đứng nhỉ?
-Haiz, em trai cũng có lúc ngớ ngẩn nhỉ?? Haha thôi về lớp đi, mày cố gọi người đến cứu mày với đàn em của mày đi nha, trọng thương hết rồi kìa
- Hoàng xoa đầu Tuấn anh cười rồi nói lớn xuống dưới bẫy (Lúc oánh nhau Hoàng nhân lúc không ai để ý đã sê dịch ghế đến chỗ đó ~~~~ J)
-Chúng mày phải trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-anh-nhe-con-ac-quy-anh-yeu/3995156/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.