Thư Trừng quay người đứng dậy, Quý Phàm Thạc lại một lần nhìn chằm chằm cô, cô trang điểm nhẹ, đôi mắt long lanh như ngôi sao sáng, mái tóc được bới lên và lộ ra phần cổ thon dài, hai cọng xương quai xanh thon gọn khiến cho thân hình cô càng nhỏ bé hơn, cũng khiến cho người khác có một sự kích động muốn ôm cô vào lòng cẩn thận trông nom.
Thư Trừng để ý được ánh mắt của Quý Phàm Thạc trên người mình, nó có cảm giác nóng rực như lửa, nhìn đến hai má của cô cũng nóng rực lên.
Nhưng Thư Trừng vẫn giữ bình tĩnh, cô điềm đạm nói: “Em biết tên thư điện tử của anh, sau khi về em sẽ gửi cho anh báo cáo kiểm nghiệm tử thi sơ bộ.” Cô cất bước chuẩn bị rời đi, nhưng cô lại lùi lại bổ sung rằng: “Đừng hiểu lầm, em chỉ là đang làm việc của một pháp y nên làm, dù gì em cũng là người kiểm nghiệm thi thể đó.”
Thư Trừng cởi bỏ bao tay cao su để lại vào trong hộp thủy tinh: “An Kha, đi thôi.”
Quý Phàm Thạc mãi nhìn theo cô, đương nhiên anh cũng để ý đến An Kha. Trong cùng một lúc, khi anh đang phân tích An Kha, An Kha lại khẽ gật đầu về hướng anh với ánh mắt thân thiện.
Lúc này, có một cảnh sát gấp rút chạy đến từ góc bên ngoài nhà vệ sinh nói: “Trần đội, chúng tôi tìm ra được hiện trường đầu tiên xảy ra vụ án.”
Quý Phàm Thạc sáng mắt lên: “Dẫn đường.”
Cảnh sát dẫn theo mọi người đi xuyên qua một đoạn đường ngắn thấp thoáng hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-an-lam-moi-du-em-ve/1650753/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.