Thư Trừng vô cùng không tình nguyện mà quay đầu lại nhìn sang gương mặt đang mỉm cười của Hứa Tuấn. Hứa Tuấn không xấu, đôi mắt sáng long lanh, mũi cao, nhưng cảm giác không trung thủy bộc lộ ra từ trên người cậu ta khiến cho Thư Trừng cảm thấy phản cảm với cậu ta từ tận đáy lòng. Nhưng người này lại là bạn tốt kiêm bạn hợp tác của An Kha, Thư Trừng không thể không đối xử lễ phép với cậu ta.
“Vừa đi với một người đẹp rồi.” Thư Trừng trả lời xong thì không nói gì nữa. Ngược lại là Hứa Tuấn không ngừng tìm chủ đề, từ trường học Thư Trừng học tập cho đến chuyên ngành của cô, mãi mới hỏi đến: “Em Trừng có bạn trai không?”
Thư Trừng vẫn trả lời như mấy câu hỏi trước, ngắn gọn xúc tích: “Không có.”
Nụ cười của Hứa Tuấn càng sâu đậm hơn nữa.
Lúc này, người phụ nữ kéo An Kha đi trước đó đang khoác tay của An Kha, chậm rãi bước về hướng của Thư Trừng và Hứa Tuấn.
An Kha vừa đến gần thì Hứa Tuấn chọc ghẹo: “Long tổng, cậu không được lắm đấy, có một người em gái ưu tú như vậy mà không sớm giới thiệu cho tôi biết.”
Nghe được hai chữ em gái, người phụ nữ khoác tay An Kha mới ngạc nhiên, sau đó ánh mắt cô ấy nhìn Thư Trừng mới dịu dàng trở lại.
An Kha nói: “Này, không phải là hôm nay dẫn đến giới thiệu cho cậu biết sao.”
Hứa Tuấn đến gần An Kha, nhưng ánh mắt lại rơi trên người Thư Trừng: “Nếu như tôi theo đuổi em gái cậu, cậu có đồng ý không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-an-lam-moi-du-em-ve/1650750/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.