- Chị này, chị từng sống ở Hà Nội, đúng không?
Hà ngước đôi mắt đeo kính lên nhìn Hiếu, thu trọn vẻ hào hứng của cô, mỉm cười gật đầu.
- Vậy sao chị lại về đây, chốn này thật buồn tẻ...nhưng ông cụ nhà emnhất quyết không cho em ra Hà Nội, còn bảo sẽ chọn một ông rể tỉnh, choem ở gần nhà, em ấy à - Hiếu liếc về phía phòng giám đốc nhỏ giọng - sẽtrốn đi, có ngày....
- Em đã tính sẽ làm gì ngoài ấy chưa?
- Ui chị này - Hiếu phẩy tay - Ngoài ấy thiếu gì việc, em có thể làm giasư, làm bán hàng...cần gì phải đúng chuyên ngành đâu. Người khác sốngđược, em không tin em lại không...
- Ừm - Mắt Hà nhìn xa xăm -Vậy là em sẽ sống vật vờ ở đó với mức chỉ vừa đủ no hai bữa, nhà đi thuê xập xệ, mỗi ngày đều căng thẳng giữa dòng xe đông nghịt...rồi vài banăm khi em bằng tuổi chị, hai bàn tay trắng...
- Sao chị bi quan thế chứ, em nghe nói trước chị sống ở Hà Nội cũng khá, còn có nhà rồi..
- Cũng chẳng phải của chị...chắc là chị đã già, không kham nổi nữa...-Minh Hà cúi xuống trang sách, tay mân mê mép giấy, mãi không mở sangđược trang bên.
- Vậy chị từng có người yêu chưa?
- Người yêu chị hay người chị yêu?
- Còn phải phân biệt nữa sao?
- Có chứ - Hà dứt khoát đóng sách lại, cất đi - Người yêu em sẽ làm mọithứ vì em, người em yêu thì em sẽ làm mọi thứ vì người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-ai-ai-lay/2918028/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.