Trans: Qt + Gg dịch
Editor + beta: Cass Panda
- ---------o0o----------
Chương 2. Một người
Ngày 15 tháng 3 năm Trung Hoa Dân Quốc thứ 33.
Đã vài ngày kể từ khi rời Trùng Khánh. Nhiệt độ ở Bắc Bình đã tăng lên, nhưng lòng người lạnh lẽo.
Lý Huân Nhiên lúc nhàn rỗi sẽ lật cuốn sổ da trâu xem. Mấy chỗ dính cứng cậu không dám cưỡng bức mở ra chỉ chọn mấy trang rải rác có thể lật xem rõ chữ viết mà đọc. Bìa da dày như một viên gạch, nét chữ của chủ nhân cũ của nó thanh tú ngay thẳng, mặt trước và mặt sau của mỗi trang đều viết ngay ngắn. Đôi khi một ngày chỉ ghi một câu, đôi khi lấp đầy cả vài trang. Lý Huân Nhiên luôn ngưỡng mộ những người viết chữ đẹp. Mặc dù chữ viết của cậu cũng rất ngay ngắn gọn gàng nhưng cũng chỉ là ngay ngắn gọn gàng. Không có khí chất vô hồn, thời buổi này còn có ai chú ý đến mấy cái đó nữa.
Sau hai chữ "Trùng Khánh" là "lòng người lạnh lẽo", những chữ sau đó nhìn không rõ. Không biết đã dùng bút mực gì, từng nét chữ trên tờ giấy ố vàng đều là màu của bầu trời khi có vầng trăng vào một đêm giữa mùa hạ - một màu xanh cũ kỹ hòa vào ánh trăng.
Trùng Khánh...
Lý Huân Nhiên cầm điện thoại lên mạng tra. Vào ngày 15 tháng 3 năm 1944, không có gì xảy ra ở Bắc Bình. Trùng Khánh... Trùng Khánh thì thật sự đã có chuyện. Vào năm Trung Hoa Dân Quốc thứ 33, năm 1944, vào ngày 15 tháng 3, giá gạo ở Trùng Khánh đã vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-thanh-dien-sinhvinh-phuong-tinh-ky/1077099/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.