Quăng Joy đang hôn mê bất tỉnh lên ghế salon, Ngải Tư xoay người liền khiêng 72 vừa định để anh rời đi lên, đi vào phòng trong.
“Phòng em ở đâu?”
Anh dễ dàng vác 72 trên vai, đi ngang qua từng gian phòng đều muốn mở cửara xem, được đặt tên là tìm phòng ngủ, thực tế là tìm tòi nghiên cứutình huống trong nhà cô.
72 vốn bị bệnh chưa khỏi, đầu bị ép buộc chúi xuống càng thêm choáng váng.
So với chỗ ở đơn sơ của Ngải Tư, nhà 72 có thể nói là hào hoa xa xỉ, điềutra một vòng, Ngải Tư hài lòng lấy lqd được tin tình báo: cô ở một mình, nơi này không hề có chút dấu vết của đàn ông.
Đến khi 72 cảmgiác mình sắp nôn, cuối cùng Ngải Tư “để” cô ở trên giường, không dịudàng, gần như là ném, sau đó cởi áo khoác của mình rồi đi lên theo. “Thi Dạ Triêu không tệ lắm với em, cho em chỗ ở tốt như vậy, còn chưa cho em người đàn ông hầu hạ xứng đáng?”
72 trời đất quay cuồng, trongdạ dày cuồn cuộn một trận. từ trên giường lăn xuống che miệng chạy vàophòng vệ sinh, bởi vì chưa ăn gì, gần như không phun ra cái gì hết.
Ngải Tư tựa cửa nhìn cô quỳ gối bên cạnh bồn cầu nôn khổ sở, trên mặt không hề có vẻ đồng tình lo lắng. “Mang thai à?”
72 nào có sức phản ứng lại anh, nôn xong vẫn quỳ ở đó, vốn không có sứcđứng lên, lại không chịu mở miệng nhờ giúp đỡ, sắc mặt tái nhợt như tờgiấy.
Ngải Tư nhàn nhã thong thả dạo bước tới, sờ đầu của cô, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-sung-cuop-co/538958/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.