Chương trước
Chương sau
Thật sự có thể khiến cho mình ngã xuống, không phải là đối thủ, mà là nội tâm tuyệt vọng của mình.
Trong cuộc sống không dài, người đàn ông ảnh hưởng tới Cố Lạc có ba người.
Cố Doãn, không thể nghi ngờ là người thứ nhất.
Anh ta là người thứ nhất mà Cố Lạc ỷ lại, khi đó anh là anh trai cô, cô có thể không hề kiêng dè gì mà ở bên cạnh anh làm bất cứ việc gì, vui mừng hoặc tức giận, lấy lòng hay làm càn.
Anh ta cũng là người thứ nhất khiến cho Cố Lạc cảm nhận được cái gọi là người đáng sợ, từ khi anh ta bắt đầu không che giấu dục vọng đối với cô, thân mật giữa hai người sinh ra khoảng cách vô hình. Từ sau khi anh ta xăm lên hình xăm thứ nhất trên lưng cô, Cố Doãn chỉ biết, anh và Cố Lạc, đã không thể trở về như lúc ban đầu.
Anh vẫn là anh trai của cô như trước, càng là người đòi nợ cô.
Sở dĩ Cố Lạc cảm thấy anh đáng sợ, là bởi vì Cố Doãn hiểu rõ tính cách của cô thà làm ngọc vỡ, nhưng vẫn chưa bao giờ buông tha khát vọng đối với cô, mặc kệ việc cô làm bạn ở bên cạnh Thi Dạ Diễm, hay là suýt nữa thì mất mạng vì Thi Dạ Triêu… Đúng là cố chấp gần như biến thái, khiến Cố Lạc tình nguyện trở thành lính đánh thuê cũng không muốn đi theo bên cạnh anh ta.
Cô vẫn luôn không ngừng để cho bản thân trở nên cường đại, hơn nữa lại cẩn thận không lưu lại bất kỳ nhược điểm gì, nhưng lạ thay vẫn không như mong muốn, cô cẩn thận nhiều năm như vậy, kết quả vẫn bị Cố Doãn dễ dàng nắm lấy hai nhược điểm lớn nhất.
“Thi Dạ Triêu, cùng thằng bé này, nếu phải lựa chọn một, em quan tâm người nào hơn?” Cố Doãn cũng không ngại bị cô níu chặt như vậy, dieendaanleequuydonn thậm chí nhẹ nhàng bao trùm lấy cô, bởi vì hơi dùng sức mà nắm tay lộ vẻ dữ tợn, dùng nó trấn an cảm xúc của cô.
“Rất khó lựa chọn sao?” Anh vuốt ve tay Cố Lạc, hỏi rất vô tội.
A ở bên cạnh cười khẽ, “Mặc kệ cô lựa chọn ai, hai người này sẽ không có kết quả tốt đẹp, cho dù đứa bé có phải do cô sinh ra hay không, tôi muốn nhà họ Cố và nhà họ Thi đều không buông tha cho nó.”
Cố Doãn vung một ánh mắt cảnh cáo qua, A nhún nhún vai ngậm miệng.
Cố Lạc ngửa đầu nhìn trực tiếp vào đáy mắt anh, “Đến tột cùng anh còn muốn làm tới mức nào mới chịu dừng tay?Nhất định phải thấy tôi chết?”
“Sao lại có thể nghĩ em chết?” Cố Doãn lắc đầu, “Em không hiểu hết trái tim anh, anh đã chờ cơ hội này nhiềunăm như vậy, cũng không phải muốn em chết.”Anh kéo cổ Cố Lạc gần hơn, cúi đầu hôn lên giữa hai chân mày cô. “Anh chỉ muốn xem xem khi em bị ràng buộc đến đường cùng sẽ lộ ra biểu cảm gì mà thôi.”
“Anh vừa lòng rồi chứ?” Cố Lạc không tránh sự kiềm chế của anh ta, một lòng muốn hỏi cho rõ ràng.
“Thế nào, em đã đến đường cùng rồi hả?” Cố Doãn than thở: “Đụng chạm vào người của em, người em quan tâm, anh sẽ không dễ dàng coi như vậy là xong.”
Cố Doãn chạm lên môi cô, “Đừng nóng vội, anh sẽ từ từ nói tất cả bí mật cho em biết, thật ra thì ngay từ đầu mục tiêu của anh chỉ có một mình Thi Dạ Diễm.”
Cố Lạc rùng mình nhìn, Cố Doãn cong khóe miệng, “Còn nhớ sự kiện lúc trước anh ta bị bạn trai cũ của Du Nguyệt Như hãm hại đến hai bàn tay trắng không?”
“Đường Lạp An?” Cố Lạc nhớ tên người này, lúc đầu là tình địch lớn nhất của Thi Dạ Diễm. “Sự việc kia là do anh làm?”
“Lúc ấy Eric lăn lộn được thuận buồm xuôi gió, em cho rằng lật ngã thiếu gia thứ hai nhà họ Thi là dễ dàng? Nhưng cũng may anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhược điểm quá sâu của anh ta chính là yêu quá sâu Du Nguyệt Như, anh chỉ ở sau lưng đẩy Đường Lạp An một cái, giúp anh ta tạo ra một cơ hội mà thôi, vẫn là anh ta thông minh, biết nắm bắt cơ hội này để lợi dụng, mà lúc đó Thi Dạ Triêu cũng muốn mượn tay anh hoàn toàn tiêu diệt anh ta, chỉ có điều…” Cố Doãn nói đến đây hơi ngừng lại một chút: “Em không để cho anh đụng vào cậu ta, vì em, anh buông tha cơ hội tuyệt hảo này.”
Cố Lạc nghĩ lại, chính là năm kia khi cô gãy xương đùi được Cố Doãn đón về nhà, cũng là ngày đầu tiên cô gặp Thi Dạ Triêu.
Mặc dù khi đó Cố Doãn không phản đối ThiDạ Diễm xuống tay, nhưng Cố Lạc lại hiểu rõ địch ý của anh ta với Thi Dạ Diễm, khiến cho Cố Lạc bỏ xuống tất cả đi theo bên cạnh anh ta, thuyết phục Cố Bạch Bùi chìa tay giúp đỡ anh ta.
“Em cho rằng, tại sao lúc đó anh không phản đối ba giúp cậu ta?”
“Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.” Cố Lạc dễ dàng đoán được tâm tư của anh ta, Cố Doãn cho cô một ánh mắt tán thưởng.
Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ tới Thi Dạ Diễm vì Du Nguyệt Như mà chủ động rời khỏi nhà họ Thi, vì vậy Cố Doãn không được thấy cảnh huynh đệ tương tàn như ý nguyện. “Nhưng điều này không nói lên anh không có cách nào lấy được kết quả như mong muốn, ba sắp xếp cho em cùng nhà họ Thi kết thân, vừa đúng lúc cho anh đây một cơ hội, đừng quên lời anh vừa mới nói.” Anh nâng cằm Cố Lạc lên, đưa mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế của cô: “Thất bại chủ yếu của một người đàn ông cường đại thường là do một người phụ nữ, Eric thua ở trong tay Du Nguyệt Như, như vậy, ai sẽ thất bại trong tay em? Anh rất may mắn đã thế chấp đúng bảo bối, quay đầu lại, cuối cùng Thi Dạ Triêu thất bại trong tay người đẹp duy nhất này.”
Cố Lạc cố gắng tiêu hóa hết tất cả lời Cố Doãn nói: “Làm sao anh có thể kết luận nhất định là anh ấy sẽ quan tâm tới tôi?”
“Em rất không hiểu đàn ông.” Cố Doãn vuốt ve đôi môi hơi run run của cô: “Bản thân người phụ nữ chống lại người đàn ông đã là sự hấp dẫn và mê hoặc cực lớn, mà quan hệ của em và Eric trăm lợi không có hại gì với cậu ta, chỉ bằng điểm này cậu ta sẽ không cự tuyệt cuộc hôn nhân này, dĩ nhiên những thứ này còn lâu mới đủ, tình cảm của Eric với em mới là nguyên nhân quan trọng nhất để cho cậu ta định chinh phục em, thử nghĩ coi một người cao cao tự đại, sao có thể cam tâm tình nguyện để người phụ nữ của mình yêu em mình? Mà nhiều khi thách thức càng lớn, tinh thần và thể lực cũng phải trả giá càng lớn, quá trình tập trung đi chinh phục chính là không nhận thấy được bản thân đã bị chinh phục. Em cho rằng anh cố ý muốn em ở lại bên người cậu ta lúc vệ sĩ của cậu ta đến là vì cái gì? Mấy người ngày đêm làm bạn, lại bao gồm vài lần em liều mình ‘hộ giá’, cậu ta mà không động tâm thì trừ phi cậu ta thích đàn ông, về phần anh, chiêu thức này có hiệu quả không, không phải đã được chứng minh ở nước K sao?”
Đột nhiên giống như Cố Doãn nhớ ra cái gì, “Thiếu chút nữa đã quên, còn phải tìm một tình địch tới đúng lúc kích thích cậu ta một chút, Tác Nhĩ đa tình chính là thí sinh tốt nhất, bằng không anh đã không ba lần bốn lượt bố trí nhiệm vụ để cho mấy người có cơ hội tiếp xúc.”
Đột nhiên, Cố Lạc cảm thấy trong đầu bắt đầu ong ong, thì ra ngay từ đầu lúc cô cùng Từ Ngao bắt đầu nghĩ cách đi giúp đỡ Tác Nhĩ, tất cả đã là một cái bẫy.
Không ——
Là ngay từ mấy năm trước, khi Đường Lạp An hãm hại Thi Dạ Diễm hai bàn tay trắng thì sắp đặt của Cố Doãn đã bắt đầu.
A ở một bên nghe được đến mê mẩn không khỏi vỗ vỗ tay, cảm thán Cố Doãn này, lúc đầu thật sự xem thường anh ta, thì ra anh ta ẩn núp sâu như vậy.
Cố Lạc nhìn A, đột nhiên hiểu ra cô gái này cũng chỉ là một con cờ nho nhỏ trong tay Cố Doãn trong âm mưu lớn này, dieendaanleequuydonn chính là mượn hận thù của cô ta với Thi Dạ Triêu và quan hệ lúc trước với Thi Dạ Diễm để lợi dụng khích bác vào lúc thích hợp, khiến cho hai anh em bọn họ bao gồm cả Thi Thác Thần và Kỷ Linh, tất cả mọi người đều tin rằng đây là vở kịch anh em tương tàn diễn ra sau nhiều năm trì hoãn.
“Về phần Ngải Mỹ sinh con ở phía Đông bị tập kích cùng chuyện Thi Thác Thần bị thương nặng, thật đáng tiếc Eric phải chịu oan uổng.”
“Vài lần có người ám sát Thi Dạ Triêu, việc làm ăn gian lận của Eric ở Miami cùng K. một loạt chuyện của K cùng Hổ Sa, đều do anh làm?” Trong đầu Cố Lạc đã rối tung, giờ phút này đã để cho cô thấy chân tướng tất cả câu đố chưa từng có lời giải.
Cố Doãn nhún vai: “Là người của Tác Nhĩ làm, anh chỉ phái người áp dụng kế nhỏ đưa Bách Vĩ cùng Bạch Thủy ra ngoài làm kẻ chết thay.”
“Bom trong xe Evan là tôi đặt.” A thẳng thắn. “Thật ra bom này được điều khiển từ xa, điểm này các cô không ngờ tới thôi.”
Chỉ có bom điều khiển từ xa mới có thể khống chế thời gian nổ chuẩn xác, làm ngộ nhận suy nghĩ của cô và Thi Dạ Triêu, đặt tội danh lên người Thi Dạ Diễm.
Tất cả mọi chuyện đều rõ ràng, Cố Lạc chậm chạp lui về phía sau mấy bước, dùng ánh mắt giống như thấy ma quỷ nhìn Cố Doãn
“Anh…” Bởi vì quá khiếp sợ, cô gần như nói không ra lời: “Không sợ tôi nói rõ những chuyện này cho Thi Dạ Triêu?”
Gần như trong nháy mắt khi câu hỏi thốt ra khỏi miệng, trong lòng Cố Lạc đã có cân nhắc, Cố Doãn có thể cho cô biết những điều này thì chắc chắn đã lưu lại chiêu phòng bị.
Quả nhiên, Cố Doãn mãn nguyện cười cười: “Người đàn ông này cũng không phải ngu ngốc, Kỷ phu nhân cũng không phải là đèn đã cạn dầu *, em ở đây mai danh ẩn tích ba tháng sau mới trở lại, chẳng lẽ bọn họ không nghi ngờ em?”
(*) đèn đã cạn dầu: ý chỉ người dễ bắt nạt.
Cố Doãn nhìn vẻ mặt của cô cũng đã biết đáp án: “Thi Dạ Triêu này, anh bội phục cậu ta một điểm để đạt mục đích mà không chừa thủ đoạn nào, có lẽ em đã đoán được phần nào, cậu ta nên bắt đầu nghi ngờ em từ sớm, nếu không lấy đầu óc cùng thực lực của cậu ta, nếu không muốn em gặp chuyện không may sẽ bảo vệ em đến mức một giọt nước cũng không lọt, còn có thể để em đi nước K tự đặt mình vào nguy hiểm? Anh dùng em tới câu con cá lớn là cậu ta, mà cậu ta đã nghĩ rằng em ở trong tay anh sẽ không phải lo lắng tới tính mạng mới tương kế tựu kế ngược lại dùng em cùng chính cậu ta tới câu kẻ phản bội ở sau màn.
Em có thể đi nói cho cậu ta biết, nhưng cậu ta sẽ tin em từ đầu đến đuôi đều vô tội sao? Em chính là người nhà họ Cố, là người của Cố Doãn anh, em có thể an toàn trở lại là chứng minh tốt nhất. Dĩ nhiên, em có thể đi nói cho Eric, dùng giao tình nhiều năm của hai người đánh cuộc một lần, nhìn xem với sự khôn khéo của cậu ta có đoán được ban đầu chúng ta giúp cậu ta cũng là một phần trong kế hoạch, chỉ có điều bởi vì cậu ta rút lui khỏi nhà họ Thi khiến cho kế hoạch gặp trở ngại, giữa các em, từ đầu tới cuối đều giả dối, bao gồm cả việc lúc trước em phó thác mình cho cậu ta, anh chỉ nói anh muốn ngầm chiếm đoạt nhà họ Thi là nước cờ thứ nhất, em cho rằng, sự thật trước mặt, cậu ta sẽ lựa chọn tin tưởng ai?”
Cố Lạc che môi lại, cô đã không còn kế sách, trong nháy mắt không có tinh thần, giống như bị hút hết vậy, đột nhiên cảm thấy Cố Doãn là kẻ quá mức đáng sợ: “Anh đã tính toán hết tất cả các khả năng…”
Cố Doãn không lên tiếng, Cố Lạc không biết anh không vân đạm phong khinh * như vậy, anh đã tính toán hết tất cả các khả năng, chỉ không tính toán đến bào thai trong bụng cô, không tính toán tới tình cảm của cô với Thi Dạ Triêu sâu đậm như vậy, không có cách nào quay lại.
(*) vân đạm phong khinh: Nhàn nhạt như mây trôi, nhẹ nhàng như gió thổi. Ý nói thái độ lạnh nhạt, không quan tâm đến chuyện gì.
Cố Doãn duỗi tay ra, kéo cô trở lại bên cạnh mình, cằm đặt trên trán cô mắt nhìn phía trước: “Lạc Lạc, theo anh về đi, sau đó thưởng thức cuộc chiến tốt đẹp giữa hai người, có lẽ lần này Tiền Nhậm của em sẽ thắng, bây giờ trước sau Thi Dạ Triêu đều có địch vết thương chồng chất, phản bội của em lúc này chính là một kích trí mạng nhất.”
Anh nâng khuôn mặt đã xám tro của Cố Lạc lên, lòng ngón tay xẹt qua đôi môi đã không còn chút máu nào: “Anh nói rồi sẽ không để cho bất kỳ ai lấy được em, em đã lựa chọn người đàn ông nhà họ Thi, vậy bọn họ sẽ phải trả giá thật lớn, bọn họ có ngày hôm nay đều là bởi vì em, nếu như lúc trước em sớm khuất phục anh, bây giờ sẽ không có bất kỳ ai bị thương tổn.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.