Thi Dạ Triêu tới San Francisco, nhưng thật ra là tới đón Cố Lạc trở về, rất đáng tiếc Cố Lạc không thể cùng đi với anh.
Đoạt lấy vé máy bay cũng không có vé của cô, Thi Dạ Triêu giơ giơ tay lên: "Chuyện gì xảy ra?"
Cố Lạc sắp xếp lại hành lý cho anh, đậy nắp lại."Xin phép nghỉ với anh nha?"
Thi Dạ Triêu nhíu mày, Cố Lạc thanh thanh tiếng nói,"Hộ vệ xin phép nghỉ với ông chủ."
"Chuyện gì?"
"Chuyện riêng."
". . . . . ." Thi Dạ Triêu trầm ngâm nửa khắc, không hỏi thêm nữa, đi tới trước gương đeo caravat.
Cố Lạc nhếch miệng, đi tới bên cạnh anh tay nhận lấy ."Làm gì tự dưng mất hứng?"
"Anh có sao?"
Thi Dạ Triêu vẻ mặt bình tĩnh như thường, Cố Lạc liếc nhìn anh một cái, rất đắc ý nói: "Trước kia chưa hiểu rõ anh, cảm thấy anh là người bụng dạcực sâu, giảo hoạt âm hiểm lòng dạ độc ác, tàn khốc vô tình diện mạonghiêm trang, thoạt nhìn giống như người thật ra thì căn bản không cótim, cho dù vẻ mặt anh như tắm gió xuân nói không chừng nội tâm đang códòng nước lạnh chảy qua ——"
"Sáng sớm thức dậy liền quở tráchngười đàn ông của em sao?" Thi Dạ Triêu vừa bực mình vừa buồn cười cắtđứt."Có từ so sánh tích cực một chút hình dung về anh hay không?"
Cố Lạc không để ý tới anh, tiếp tục nói: "Chung đụng đã lâu sau đó mới phát hiện anh thật ra thì cũng là người."
"Nếu không anh là cái gì?"
Cố Lạc tay không ngừng, mấy cái liền đem cà vạt thắt thành một tiêu chuẩnlại đẹp."Ý của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-sung-cuop-co/538913/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.