Về cầu hôn, Cố Lạc cơhồ chưa bao giờ nghĩ tới, đó không phải là chuyện thuộc về trong thếgiới của cô hay là anh. Cho nên Thi Dạ Triêu nói một câu thế này làm cho cô ngoài ý muốn gấp bội, cô sững sững,"Thật xin lỗi, là em. . . . . .Nghe lầm sao?"
Cố Doãn khẽ cười, bị Cố Lạc trừng một cái. Thi DạTriêu vẻ mặt vẫn giống như mới vừa rồi, không có khác biệt, không nhìnra ý tứ gì khác, nhưng ánh mắt hơi có bất mãn, Cố Doãn nhìn ra, nhẹnhàng cầm lên cái ly, không chút để ý hỏi: "Nghe ý tứ của anh, đã sớmchuẩn bị cầu hôn xong?"
Vừa dứt lời, Cố Lạc ngồi ở xéo đối diện hắn liền đá hắn một cước, rượu đỏ trong ly của Cố Doãn sóng sánh, suýt nữa vẩy ra .
"Thuận tiện tiết lộ một chút chi tiết không?" Cố Doãn nhịn đau thu hồi chândài, "Châu báu thông thường tôi xem coi như xong, những thứ quà tặng hưvinh này tôi đưa cho nó có thể mở cửa tiệm rồi, không có gì mới mẻ, chỉlà cũng may là anh tượng trưng đưa cho nó cái gì đều sẽ vui vẻ."
Dao ăn ở trong tay Cố Lạc từ nhẹ nắm đổi thành nắm chặt, mủi dao cố ý hướng về phía Cố Doãn, lấy khẩu hình miệng khi phát âm không tiếng động cảnhcáo hắn: "Ngậm —— miệng ——!"
Cố Doãn cho cô một mỉm cười rực rỡ,hết sức hưởng thụ uống ngụm rượu đỏ."Xin lỗi, tôi chỉ là đang suy nghĩ,nếu tôi là anh, còn có thể lấy cái gì để khiến người phụ nữ này vui mừng mà không có tục khí như vậy, phải tìm thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-sung-cuop-co/538911/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.