Anh phát hiện em luôn biết che giấu giả bộ hồ đồ, cần gì chứ?
***
Du Nguyệt Như bị tiếng nói quen thuộc này dọa sợ hết hồn, trái tim đều sắp vọt ra khỏi cổ họng, bởi vì quá mức kinh ngạc cô thậm chí không dámngẩng đầu. Mà hơi thở phả vào mặt đủ để nói cho cô biết thân phận củangười đến. Cổ tay bị hắn gắt gao giữ chặt không buông tay, cảm giác đautừng chút một lan ra, lấy tốc độ kỳ dị chui vào trái tim cô.
"Er¬ic! Đã lâu không gặp!" Lôi Khải giọng nói vui mừng, trên gương mặt tuấn tú vẫn còn là nụ cười du côn chướng mắt.
Thi Dạ Diễm ánh mắt rét lạnh, nếu không phải có chuyện cần chờ hắn xử lý,nhất định phải đánh nát tên khốn kiếp miệng đầy răng trắng này."Chờ tôiquay trở lại sẽ thu thập anh!"
Lôi Khải không sao cả nhún vai, cười vẫn rực rỡ như cũ."Anh dự tính vị hôn thê của tôi như thế nào?"
Vị hôn thê? Hay một cái vị hôn thê!
Thi Dạ Diễm hít sâu một hơi, đây là buộc anh ở nơi công chúng đại khai sátgiới! Du Nguyệt Như cách anh rất gần, trước hết cảm nhận được anh tảnmát ra hơi thở tàn nhẫn, Lôi Khải này quả thật chính là chỉ sợ thiên hạkhông loạn.
Du Nguyệt Như chỉ có thể nhắm mắt kéo Thi Dạ Diễmtrước khi anh động thủ, vừa mạnh mẽ trừng mắt Lôi Khải hạ thấp giọngcảnh cáo."Anh còn không ngại đủ mất mặt?"
Thân thể ôn hươngnhuyễn ngọc dán vào anh, khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm tinh xảo đang ởtrước mắt anh, môi đỏ mọng nở nang lúc mở lúc đóng, Thi Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-sung-cuop-co/538895/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.