Chuyến bay đáp xuốngđất, có xe chuyên dụng tới đón. Thi Dạ Triêu đuổi 72 và thuộc hạ trở về, tự mình lái xe đưa Cố Lạc về nhà. Lục Kya Việt không có ở đây, Nhan Hạkhó có được thanh nhàn, mang Lục Kya Việt đi xem nhạc kịch, vào lúc nàyđang ăn khuya ở bên ngoài.
Nhan Hạ cúp điện thoại của Cố Lạc, nói với Lục Kya Việt mẹ cậu trở lại, Lục Kya Việt lập tức lấy thực đơn lạigọi thêm mấy món cô thích ăn, để đũa xuống ngoan ngoãn chờ, Nhan Hạ cũng nghiêm chỉnh không ăn nữa, cùng đợi với cậu.
Nơi bọn họ ăn khuya thật ra thì vô cùng khó tìm, thật may là Cố Lạc thường đi, quen việc dễ làm. Cô đem xe dừng ở ven đường, tắt máy, Thi Dạ Triêu quét mắt bốnphía, ở đây có khách sạn?
"Trước mặt xe không qua được, phải đibộ." Cố Lạc một bộ vẻ mặt cố ý gây khó khăn, "Thi thiếu gia đi tới đóquá mất thân phận rồi, anh có thể không cần miễn cưỡng."
Thi DạTriêu cởi dây nịt an toàn ra, dáng vẻ không sao cả. Cố Lạc nhún vai, dẫn anh đi vào một đường nhỏ chặt hẹp, quẹo trái quẹo phải cong cong quẹoquẹo, rốt cuộc đã đi đến một khu vực hơi trống trải.
Hai bênđường cửa hàng mọc như rừng, trên bảng hiệu phần lớn trung văn là hoặcgiản thể hoặc phồn thể, trên một số bảng hiệu hiếm có là tiếng Hàn cùngtiếng Nhật, còn có một số ngôn ngữ khác Cố Lạc cũng không hiểu.
Mặt tiền mỗi cửa tiệm cũng không lớn, không có lắp đặt thiết bị xa hoa,ngay cả đèn neon sặc sỡ để mời gọi khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-sung-cuop-co/538893/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.