Để tránh khỏi đêm dài lắm mộng, ngày hôm sau Trình Dịch Hòa hẹn Trình Tiến đem quyền giám hộ chuyển nhượng cho mình. Bất luận Trình Tiến có nghĩ gì thì tảng đá lớn trong lòng Trình Dịch Hòa cuối cùng đã rơi xuống đất. 
Nhưng chuyện quan trọng là sau này làm thế nào để chăm sóc Trình Lâm. 
Trình Dịch Hòa vốn muốn đem Trình Lâm đưa đến viện điều dưỡng, nhưng đối mặt với ánh mắt của Trình Lâm tràn ngập tín nhiệm và ỷ lại Trình Dịch Hòa không nỡ đưa cậu đi. Huống hồ Trình Tiến đã từng nhốt Trình Lâm làm cậu càng thêm khờ khạo vạn nhất ở viện điều dưỡng gặp phải kẻ xấu, Trình Lâm bị khi dễ cũng không biết. 
Suy nghĩ mãi, cuối cùng Trình Dịch Hòa quyết định từ chức, từ bỏ công việc ở nhà chăm sóc Trình Lâm. Nếu như anh không tiếp nhận vụ án sẽ không có thu nhập, nhưng mấy năm trước liều mạng công tác, anh cũng để giành được một số vốn khả quan, thanh nhàn một hai năm, chữa bệnh cho Trình Lâm hoàn toàn không thành vấn đề. 
Cho nên anh hẹn với Vương Tuấn chuẩn bị đệ trình đơn xin từ chức. 
Đêm trước khi đến công ty Trình Dịch Hòa cố ý để Trình Lâm ngủ rất muộn, ngày kế anh đi sớm về sớm, như vậy cũng không cần lo lắng Trình Lâm một mình ở trong nhà xảy ra chuyện gì. 
Nhưng mà kế hoạch không đuổi kịp biến hóa, sáng sớm Trình Dịch Hòa rời giường rửa mặt xong xuôi, lặng lẽ trở về phòng ngủ nhìn Trình Lâm thì thấy cậu đầu tóc rối bời ngồi trên giường ngẩn người. 
Trước đây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-roi-khong-gap/1154022/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.