Khi chuyện trong cửa hàng dần đi vào quỹ đạo, Thư Trữ liền bắt đầu kiểu, một là ở trong nhà hai là ở trong quán. Mà cô không thường xuyên ở cửa hàng lắm, dù sao công việc của cô chủ yếu là sáng tác, cô vừa viết xong một bộ truyện rồi, giờ cô muốn viết một bộ mới.
Hình thức làm việc ở trong quán này rất hoàn hảo, sẽ không lỗ vốn, khả năng qua một thời gian nữa là có thể hồi vốn.
Như vậy cô cũng không cần phải bán "đứa nhỏ" của mình đi để nuôi thân nữa, đúng, cô gọi truyện mà mình viết là đứa nhỏ.
Dư Vũ thì tạm thời không vội, lần trước anh tham gia phim truyền hình, đóng vai nam ba còn chưa quảng bá, nhưng chương trình tối nay phát sẽ quảng bá luôn, người đại diện còn đang tìm cho anh kịch bản kế tiếp.
Dựa theo lời của anh ta, hiện tại Dư Vũ cứ nhận mấy vai diễn nhỏ, trước tiên thì tích lũy kinh nghiệm cùng người hâm mộ, chờ cơ hội một lần thành danh luôn.
Hơn mười giờ đêm, Thư Trữ đã tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ, bỗng tiếng đập cửa vang lên.
"Anh lại đến đấy à?"
Dư Vũ nháy mắt mấy cái, "Tối nay chương trình có tôi tham gia sẽ phát sóng, cùng nhau xem không?"
Thư Trữ: "..."
...
"Cô nhanh chút đi, bắt đầu rồi, nhanh chút!"
"Gấp cái gì, không biết thức đêm là một chuyện rất đau đớn với da mặt của con gái sao? Dù sao cũng phải đợi tôi đắp mặt nạ lên đã!"
Cô đắp mặt nạ và vuốt vuốt xong, chậm rãi đi ra, "Tử Ngư anh tham gia chương trình gì đấy, mà mãi 11h mới chiếu!"
"Sao? Khinh thường show tạp kỹ à?!"
Anh sờ sờ Hoàng Mao một mặt kiêu ngạo, rồi sau đó lại nhìn về phía mặt cô, "Mặt nạ lần trước tôi tặng cô đã dùng xong rồi sao?"
"Xong lâu rồi!"
Cái người đốt tiền này!
Làm sao bây giờ? Đại Ngư bi ai phát hiện, hiện tại ngay cả tiền mua mặt nạ cho cô anh cũng không mua nổi!!!
Đến cùng phải tiêu bao nhiêu, mới có thể nuôi sống cô gái này đây?!
"Cô... Một tháng cô dùng hết bao nhiêu tiền?"
Thư Trữ nghĩ nghĩ, lắc đầu, "Chưa tính bao giờ."
"Vậy ví dụ ở trong giới giải trí, phải làm đến cấp bậc nào mới có thể nuôi sống cô?"
Thư Trữ lại nghĩ nghĩ, "Nếu không sai thì chắc tầm minh tinh tuyến hai tuyến ba gì đó..."
Dư Vũ còn chưa thở ra một hơi, chợt nghe cô nói, "Nhưng mà thế thì kết hôn không được, nuôi tôi khó lắm, vậy thì, ảnh đế đi."
Dư Vũ nghĩ nghĩ khoảng cách của anh cùng ảnh đế, trong lòng thầm khóc một tiếng, ba ba, con phải về nhà! Con phải tiếp nhận sản nghiệp trong nhà, may ra mới có thể nuôi cô gái này, huhuhu...
"Được rồi, xem đi."
Cái gọi là show tạp kỹ, Dư Vũ quả thật không hề khiêm tốn, thật sự đúng là như vậy!
Vừa bắt đầu, người MC với gương mặt xa lạ xuất hiện, đoán chừng là thuê một diễn viên nhỏ để quảng bá, mỗi người so với mỗi người càng lợi hại.
Bọn họ người tung kẻ hứng cái gì, mà một đống tiếng cười, đương nhiên, âm thanh này tuyệt đối không phải là Thư Trữ cùng Dư Vũ phát ra, mà là do chương trình tự biên tự diễn thôi.
Khóe miệng Thư Trữ giật giật, "Anh ở đâu?"
"Nhân vật quan trọng luôn xuất hiện ở cuối, đợi một lát đi, đừng nóng vội!"
Được rồi, lại một lát sau, người MC rốt cuộc cũng giới thiệu tiếp.
"Kế tiếp, vỗ tay cho khách mời ngày hôm nay, Phó Dịch, Từng Ngọc, Lưu Chí Thành, Dư Vũ!"
Dư Vũ vừa nghe, lập tức ngồi dậy, lấy khuỷu tay nhẹ nhàng đụng Thư Trữ, "Đến rồi, đến rồi!"
Cô cũng mở to hai mắt, nhìn anh đi theo vài người ra, mang theo nụ cười khẽ, thoạt nhìn thật sự là một người đàn ông "ấm áp".
MC giới thiệu bọn họ, Thư Trữ suy nghĩ, cũng không nhớ được những người này là ai.
"Đây là ai vậy?"
"Phó Dịch là minh tinh tuyến hai, đã đóng không ít phim. Từng Ngọc là ca sĩ, cũng từng nhận qua vài giải thưởng. Lưu Chí Thành là diễn viên hài." Nói đến đây anh thở dài, nếu là trước kia thì ánh mắt anh không bao giờ hạ mà để ý những người này một chút, mà hiện tại thì trong số đó, người nào cũng lợi hại hơn anh.
Thư Trữ sờ sờ cằm, Dư Vũ ở trong đám người này, thoạt nhìn quả thật khác hẳn, có lẽ anh nói đúng, thứ anh thiếu chính là cơ hội một lần nổi tiếng.
"Nè, làm sao anh làm được vậy?" Thư Trữ xem show tiếp, thấy Dư Vũ chơi trò chơi của chương trình, nhảy lên đánh vỡ được quả bóng bay mà tổ tiết mục chuẩn bị.
"Có cái gì đâu, không phải là nhảy cao lên thôi sao, rất dễ dàng!" Chẳng lẽ tôi có thể nói cho cô, lúc chơi trò đó tôi đang tưởng tượng đó là cô mà đập chết sao?
"Chúng ta đều biết Đại Ngư đã từng rất hot, nhưng lúc đó là với thân phận của một diễn viên quần chúng, xin hỏi điều kiện của cậu tốt như vậy, vì lí do gì khiến cậu nguyện ý theo nghề diễn này?"
Khi chương trình sắp kết thúc, bắt đầu đến đoạn kích thích, Dư Vũ ngồi nghiêm chỉnh, Thư Trữ bưng cốc lên, định uống nước, lại buông xuống, có chút chậm, mở to mắt...
Chỉ thấy trong TV, Dư Vũ cười dịu dàng, thoạt nhìn thật sự là một chàng trai nhẹ nhàng, ánh mắt thật to đầy thâm tình nhìn người khác.
"Đó là ước mơ của tôi thôi, hiện tại tôi chưa có danh tiếng..." Lúc nói lời này anh cười ngượng ngùng một chút, làm cho người ta muốn xoa xoa tóc của anh, che chở anh.
Liền ngay cả Thư Trữ cũng có chút ngứa ngáy.
"Vì vậy cho nên tôi cần học tập nhiều hơn, khởi điểm của tôi thấp, vậy nên tôi liền hi vọng tương lai có thể tươi sáng hơn một ít."
Anh nháy nháy mắt, lại ngượng ngùng nở nụ cười, thoạt nhìn rất khiến người ta yêu quý, loại hình tượng người đàn ông ấm áp vô hại này, từ nhà trẻ, đến viện dưỡng lão, chắc chắn sẽ được chào đón nhất.
Nữ MC nói chuyện cũng ôn nhu thêm một ít.
Cánh tay Thư Trữ nổi da gà, trong lòng thầm nghĩ, may mà vừa rồi không uống nước...
"Làm sao anh có mặt mũi mà nói ra những lời này vậy? Còn cái gì mà là ước mơ, chậc chậc, anh có chắc chắn rằng không phải là bởi vì mấy ngày nay không có tiền ăn cơm không?"
Dư Vũ trừng mắt, anh nói đó mà ước mơ của anh, có cái gì sai?! Chẳng qua anh đáp ứng yêu cầu của người đại diện, trau chuốt thêm một chút thôi, ai mà không có ước mơ chứ, bằng không Dư Gia anh đi làm diễn viên làm gì? Người cả thôi, ước mơ thì vẫn là ước mơ, nhưng có thể thực hiện được hay không thì còn phải thử.Chương trình này đã chiếu xong, Dư Vũ kích động mở Weibo, chờ xem có tin tức của mình hay không, xoát một lần lại một lần nữa.
Được rồi, chương trình này, không trông cậy vào mày rồi...
"Anh còn chưa cút?" Thư Trữ nhìn anh, xem cũng đã xem xong, người cũng nên đi đi, mau một chút, kẻo tôi lại không ngủ được, ít nhất phải dưỡng da lại một tuần.
Dư Vũ đứng lên, ủ rũ đi ra ngoài, được rồi, cơ hội tươi đẹp của Dư Gia còn chưa đến!
...
Tuy là show tạp kỹ nhỏ, nhưng ít nhất vẫn có người xem. Ngày hôm sau, còn có người cắt đoạn Dư Vũ tham gia trong chương trình, thế là đề tài #Phát hiện một tiểu ca ca cực kì đẹp trai# cứ thế mà nổ ra.
Tuy không lên hot search, nhưng vẫn có không ít người share lại, fan trên Weibo của Dư Vũ tăng tới 50 nghìn, nhưng vẫn còn rất thấp, thậm chí còn kém hơn so với những người nổi tiếng trên mạng.
Ok, nếu bạn đọc đến đây, mà là up ở một trang web hay gì gì đó mà không phải wordpress ( flymetodehmun.wordpress.com) (hay Wattpad của mình ( https://www.wattpad.com/story/215655913-on-going-l%E1%BA%A7u-d%C6%B0%E1%BB%9Bi-249-l%E1%BA%A7u-tr%C3...) thì mời bạn bấm vô một trong hai link trên để đọc tiếp ạ =))),đừng đọc ở những web ăn trên công sức của người khác nữa nha mọi người má ta nói ngta đã edit chưa được sự cho phép của tác giả rồi mà re-up gì re-up quài mún đánh zô cái mỏ ghê á!
Nhưng đối với anh mà nói, đây đã là tiến bộ rất lớn, mặc kệ trước kia huy hoàng cỡ nào, hiện tại dựa vào bản thân, lấy được một chút thành tích, thế thôi cũng mừng như điên.
Dư Gia cao hứng, vậy làm thế nào để phát tiết đây?
Anh mua thức ăn, làm đầy một bàn đồ ăn, cười cười gọi cho lầu dưới, rủ cô lên ăn cơm
"Wow, anh làm nhiều như vậy làm gì? Hôm nay là ngày gì đặc biệt sao?" Thư Trữ đẩy cửa ra, một mặt kinh ngạc.
Dư Vũ một bên đem món ăn cuối cùng đặt trên bàn, một bên nhếch miệng cười, "Fan trên Weibo của tôi hơn năm mươi nghìn rồi!"
Khóe miệng Thư Trữ giật giật.
Trong khoảng thời gian này, tay nghề của Đại Ngư tiến triển thần tốc, ngay cả Thư Trữ cũng phải gật đầu, hiện tại đồ ăn anh làm đã hướng tới sự "ngon miệng" mà nói rồi.
Ăn cơm xong, Thư Trữ ở phòng khách hoạt động cho tiêu cơm, Dư Vũ thì ở trong bếp rửa bát.
Ăn cơm no, lại thấy bóng lưng người này bận rộn, không hiểu sao Thư Trữ cảm thấy có vài phần thỏa mãn.
Nghĩ nghĩ, cô lấy điện thoại ra, coi như báo đáp anh làm cơm lâu như vậy đi.
"Đại Ngư, tôi xuống đây!"
"Đi đi, đúng rồi, lúc nãy tôi mua thức ăn thì thấy có sầu riêng, có mua cho cô đấy, trong tủ lạnh ấy, cô mau đem đi đi!"
"Cảm ơn." Thư Trữ gật đầu, không hề có một chút ngượng ngùng nào, mang theo sầu riêng xuống lầu.
Chẳng được bao lâu, điện thoại Dư Vũ vang lên, anh lau tay, nhận điện thoại.
"Đại Ngư!!! Cậu cùng Độc Đại có quan hệ gì?!! Những hai lần!!!"
Giọng nói cực lớn của người đại diện truyền đến, Dư Vũ phải đem điện thoại cách xa tai một chút.
"Anh nói cái gì?"
"Độc Đại lại chia sẻ lại bài đăng về cậu trên Weibo, còn chú ý cậu! Rốt cuộc hai người có quan hệ gì?!"
Dư Vũ không hiểu sao, "Chúng tôi không quan hệ gì cả?"
"Đại Ngư, không cần giấu, nếu quen Độc Đại thì cứ việc nói thẳng, Độc Đại hoạt động nhiều năm như vậy, chỉ chủ động chú ý vài người, mà cậu còn là một diễn viên tuyến thứ 18, đừng có mà hòng gạt tôi!"
Dư Vũ nháy mắt mấy cái, "Vậy chẳng lẽ là cô ấy chú ý tôi sao? Tôi làm cho cô ấy cảm thấy tôi nóng bỏng?"
"Ngừng~ Nhiều diễn viên tuyến mười tám như vậy mà Độc Đại lại chú ý mỗi cậu, còn những diễn viên tuyến hai, tuyến ba, cũng chưa được Độc Đại giúp đỡ kia kìa? Đại Ngư, có bối cảnh thì nên dùng đi, sớm hot mất thôi!"
Anh cho là tôi thực sự quen cô ấy sao?! Chẳng lẽ Độc Đại thấy tôi đẹp trai nên thầm mến tôi? Không thể được rồi, trong lòng tôi đã có người khác! Lầu dưới ngu ngốc kia không hề biết, nhưng tâm của tôi đã định rồi! Lúc người đại diện tắt điện thoại, còn hoài nghi Dư Vũ cùng Độc Đại có quan hệ hay không, cũng không thể là vì Độc Đại lại đơn thuần chú ý một diễn viên tuyến thứ mười tám chứ?!
Cái mà Độc Đại chia sẻ lại trên Weibo là đoạn video cắt từ chương trình mà Dư Vũ tham gia, tại đây mới thấy giá trị nhan sắc 360 độ không một góc chết của anh, đăng trên【 (1) Công Chúng Hào: Thật là có sức hút 】quả thật khiến cho anh càng hút người hâm mộ, lại còn vì Độc Đại chia sẻ lại, điểm đánh đó như là một thứ khiến nhiệt độ nâng cao lên.
Cho nên chờ Dư Vũ phát hiện fan trên Weibo của anh đã lên 100 nghìn, thì không chỉ là sự kinh ngạc bình thường nữa rồi...
Người nổi tiếng trên mạng thì anh chỉ theo dõi hai người, một người là Độc Đại, người này quả thật là một người tốt! Một người còn lại là Hưu Thư, hừ, người này nhân phẩm thấp kém, còn làm bộ làm tịch.
Mà bên này, Hưu Thư trở về, mở máy tính, cũng bị hiện thực ở phía dưới làm kinh ngạc mà nhảy dựng.
Có người đứng đắn bình luận,
Tôi yêu độc đại: A a a! Độc Đại, anh trai này thật đẹp trai quá đi!
Giấc mộng ngàn năm: Độc Đại chú ý thì tôi cũng chú ý, tôi chính là đần độn như vậy đấy.
Ánh mặt trời tươi đẹp: Nhìn anh trai này mà muốn bốc hỏa quá.
Ha ha ha: Độc Đại hình như đã từng share lên Weibo về người này thì phải...
wwe: Thật sự rất tuấn tú.
...
Còn có người phán đoán mà bình luận,
Nước sa mạc: Người này khẳng định có quan hệ cùng Độc Đại, Độc Đại quen sao?
Lui tới: Quy tắc ngầm?
Mạch thượng nhân như ngọc: Độc Đại cũng bắt đầu PR rồi, giới những người nổi tiếng trên mạng không có ai...
Đại ca: Nhiều năm như vậy Độc Đại không chịu được nữa sao? Muốn bắt đầu dùng cách này để kiếm tiền?
...
Còn có một loại khiến cho Thư Trữ không nghĩ ra,
Sông lớn: Anh gì đẹp trai quá đi! Nhưng Độc Đại đẹp trai hơn!
Nhìn lại năm tháng tươi đẹp trước đây: Nói như này này, Độc Đại có thể chơi gái, có thể giấu, nhưng không thể vứt bỏ bộ tộc độc thân chúng tôi chứ!!!
Tiểu hoa hồng: hahaha, nở nụ cười bí hiểm, Độc Đại còn có thể giúp đỡ người khác sao?!
Lưu sa: Độc Đại... Nói, có phải cô coi trọng anh ta? Lên đi, chúng tôi giúp cô nâng!
Lão nhiều: Độc Đại cố lên, lên đi!
Có phải mọi người có hiểu lầm gì với tôi không? Chẳng lẽ bình thường tôi biểu hiện rất không đứng đắn? Hả?
Cô chọn một số bình luận để trả lời, đầu điên trả lời bình luận đứng đắn,
Độc Đại: Đẹp thì khó mà nói... Cao thật là cao.
Cái thứ hai là bình luận nghi vấn cô PR,
Độc Đại: Còn không thể share lại trên Weibo sao? Cái này không phải kiếm tiền nhé, không tin được thế nào mà lại *bấm nhầm cái nút bên trái, từ đây giang hồ không thấy / mỉm cười.
Cái thứ ba này, Thư Trữ nghĩ nghĩ, trả lời,
Độc Đại: Có phải mọi người có hiểu lầm gì với tôi không? Tôi là người đứng đắn đấy / nghiêm túc.
Tác giả có chuyện muốn nói:
———— nghe nói có một đoạn kịch ngắn có thể không bị ghét bỏ ————
Thư Trữ chưa bao giờ xem phim hay gì, nhưng từ khi ở cùng Đại Ngư, mỗi bộ phim anh đóng cô đều phải xem.
Đương nhiên, thật sự là xem trong sự không tình nguyện lắm, ai lại muốn nhìn người đàn ông của mình ân ái với người khác trên TV chứ?
Nhưng mà... (2) Nếu phim đó là do Đại Ngư đóng, thì lại khác!
"Hai người nắm tay?"
Dư Vũ nắm lấy tay cô, một mặt lấy lòng, "Quay xong anh liền rửa tay sạch, liên tục năm lần, có trợ lý làm chứng!" Ừm, trợ lý là tiểu mê muội của Thư Trữ, chưa bao giờ giấu bí mật gì với cô.
...
"Anh hôn trán cô ấy?"
"Ô, đừng nói nữa, mặt gì toàn dầu! Tất cả đều là phấn, chả khác gì cái tường cả, em đừng hiểu nhầm, em đừng hiểu nhầm, anh không thèm!"
...
"Cảnh giường chiếu này quay thế nào?" Ánh mắt Thư Trữ híp lại.
Dư Vũ nhào tới, ôm lấy cô, "Đó không phải là anh, cảnh này dùng diễn viên đóng thế, che chăn rồi hoạt động mà!"
Anh ấn đổ cô, "Thực tế trên giường thế nào, em lại còn không biết? Để anh diễn lại cho em xem nhé!"
➳➴➶➴➳➶➴➳➶➴➳➶➴➳➶➴
(*): Do mình không xài Weibo nên không hiểu rõ lắm, nhưng mà nút bên trái của một bài post dạng như chia sẻ lại bài vậy á.
(1) Công chúng hào: Sau khi tra GG nứt mắt thì mình phát hiện ra là cụm từ này liên quan tới Weibo, như kiểu tài khoản công cộng, dạng như tạp chí điện tử.
(2) Mình nghĩ ý là kiểu tuy không ai thích nhìn người mình yêu ân ái với người khác trên TV nhưng nếu đó là DV thì chị vẫn phải xem để soi ý =))))
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]