Từ chương này mạn phép đổi cách xưng hô từ tôi-cô sang tôi-em, còn Thư Trữ vẫn gọi Dư Vũ là tôi-anh, đến khi nào chính thức yêu đương thì mình đổi sang anh-em nha mọi người.
??????????
Dư Vũ nghe máy, là ba anh, Dư Liên Thắng là một người nói chuyện rất trực tiếp, vừa mới nghe thì đã,
"Người yêu của con bị người ta tông phải?"
"Con còn đang theo đuổi cô ấy, tạm thời chưa phải người yêu."
Dư Liên Thắng nhíu mày, "Nghiêm túc?"
"Nghiêm túc."
"Được, con muốn thế nào tùy con, không cần xúc động, có việc gì thì nói với ba mẹ. Không cần bọ ngựa đấu xe, con muốn..."
Còn chưa nói hết, chợt nghe trong điện thoại truyền đến một giọng nữ, "Đưa tôi, để tôi nói chuyện với con trai."
"Con trai, vợ bị khi dễ không thể tha thứ, muốn ba mẹ giúp không?"
"Tạm thời không cần."
"Ừ, con phải chú ý an toàn đấy, con dâu thế nào?"
"Còn đang nằm viện, chưa thể đứng dậy được."
"Ôi trời, có cần mẹ đi thăm không?" Trong giọng nói của bà lộ ra một chút chờ mong, Dư Vũ nhanh nhanh nói,
"Không cần không cần, chờ con xác định quan hệ đã, lúc đó con sẽ đưa cô ấy tới ra mắt mọi người."
Hiện tại để mọi người gặp, chẳng phải là bại lộ...
Dư Vũ vừa chạy về bệnh viện là đúng tròn 2 tiếng anh ra ngoài.
"Cô ấy đã tỉnh chưa?"
Y tá lắc đầu, cho nên không phải là chúng tôi không làm được theo yêu cầu của anh nhé anh trai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-duoi-249-lau-tren-251/3168481/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.