Sau khi thành người, thú vui của Rùa con cũng phong phú hơn nhiều.
Mặc kệ là loại động vật nào thì nó vẫn luôn nhạy cảm với đồng loại của mình… Rùa con đã tìm được thú vui mới rồi.
Ông lão sát vách có nuôi một chú rùa lớn. Ngày chủ nhân mang Rùa con về cũng là ngày ông lão mang Rùa lớn về. Từ khi trở thành con người Rùa con chưa từng nhìn thấy đồng loại, vì vậy khi thấy Rùa lớn sát vách, Rùa con kích động đến nỗi xuýt quên mình đang ở trong hình dáng con người.
Rùa con bò đến gần Rùa lớn rồi ngẩng cái đầu nhỏ, “Ah, Xin chào… cháu là rùa nhà kế bên…” Đến đây cậu liền ngừng lại, thật sự không biết nói gì tiếp theo.
Rùa lớn chậm rãi nhấc mí mắt nhìn cậu, “…”
Ưhm… Đây là tỏ ý không muốn nói chuyện đó sao? Rùa con xấu hổ ha ha cười hai tiếng, nếu không muốn nói vậy cùng phơi nắng đi ha… Không chừng phơi nắng xong rồi thì sẽ tìm ra điểm chung…
Nhưng mà hơi nắng một hồi rồi đến tối mịt, Rùa con vẫn chưa tìm được lời nào để nói…
-x-
“Sao Rùa lớn không nói lời nào!” Rùa con men theo cây gỗ bò về, rầu rĩ oán giận với chủ nhân nhà mình.
“Có lẽ người ta lớn tuổi nên không muốn nói… Em xem, không phải có câu ‘chủ nào tớ nấy hay sao’?” Nam nhân xoa xoa mái tóc Rùa con, thoải mái nói.
“Ưhm…” Một niềm tin hiện lên trong đầu Rùa con.
Kể từ chủ nhật, mỗi ngày Rùa con đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ta-lai-mau-ten-khon/3178891/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.