Khi nhặt được Rùa con là lúc khí trời vô cùng ẩm ướt.
Trời tháng bảy năm nào cũng thế, không khí chứa đầy hơi nước.
Ngày đó trời vừa mưa xong, Rùa con bị dòng nước cuốn từ ao ra ngoài.
Lúc Rùa con mở mắt thì phát hiện mình đã không còn ở trong cái ao quen thuộc.
Rùa con luôn tin rằng mình rất là thông minh bởi vì mẹ Rùa nói chỉ có những ai thông minh mới có thể biến thành hình người.
Nguyện vọng lớn nhất của Rùa con là đạt được mục tiêu đó, mà cậu cũng luôn làm theo những gì mẹ dạy, mỗi ngày đi với thầy Rùa chăm chỉ học tập những chuyện liên 1iên quan đến thế giới con người.
Vì vậy Rùa con rất nhanh liền phát hiện, bây giờ mình đang ở trên cái thứ mà con người thường gọi là đường lớn, bốn phía còn có xe cộ vù vù qua lại. Rùa con trước giờ chưa từng rời xa nhà mình nên có chút sợ hãi, cậu không biết mình phải đi đâu. Đang lúc muốn chui đầu ra khỏi mai rùa thì bị ngọn đèn chiếu thẳng vào mắt, cậu sợ đến mức không dám động đậy.
Một giây trước khi Rùa con bị cán thì tiếng phanh xe chói tai vang lên. Rùa con chui ra khỏi mai, cậu còn chưa hết hoảng sợ vì mình suýt chết thì đã nghe được một giọng nam êm tai mang theo ý cười từ trên vọng xuống, “Trên đường mà có rùa này…”
“Anh, cũng may anh thấy nó đó, em xém chút đã chạy qua luôn!” Cửa xe bị mở ra, một giọng nữ từ xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-ta-lai-mau-ten-khon/3178872/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.