Thạch Bình Nhi tiếp tục đi về phía trước, vừa đi vừa nhắc mọi người lấy ra một thanh huỳnh quang, khi cần thiết thì tôi và cô ấy một đi đầu một đi cuối soi đèn pin là đủ sáng, mọi người khỏi cần bật đèn pin, cứ thế đi theo là được.
Đi được một chập, Thạch Bình Nhi và tôi dùng máy thông tin để báo cho nhau biết sĩ số. Thạch Bình Nhi ở phía trước nói: “Có lẽ chỉ lát nữa chúng ta sẽ gặp tổ B.” Tôi ngạc nhiên. Tổ B đã vào rồi à? Vào bằng cách nào? Nghĩ một lát, tôi cho rằng cái động này không chỉ có một cửa vào, nếu không, tổ B sẽ vào kiểu gì?
Kể từ lúc đi vào, tôi đã chú ý đến cái động này, và thỉnh thoảng nhặt vài viên đá nhét vào túi đeo. Có vẻ như đây là động thạch nhũ nhưng lại thiếu một thứ: nước. Động thạch nhũ mà lại không có nước! Tôi sờ vào vài chỗ giống thạch nhũ buông xuống, thấy khô cong, bóp hơi mạnh một chút, chúng tả ra thành cát rơi xuống. Mặt đất bên dưới những sợi thạch nhũ cũng có những vấu lồi hình nấm, tuy có đeo găng tay nhưng tôi không dám sờ vào chúng, vì không biết chúng có an toàn hay không, lỡ bị dính chất gì đó vào găng tay cũng không hay, nếu là chất ăn mòn thì lại càng đáng sợ.
Cái hang này sâu kinh khủng, đi hơn nửa giờ rồi mà vẫn chưa nhìn thấy gì, và cũng tuyệt đối không le lói một tia sáng; thỉnh thoảng có nhìn thấy chút ánh sáng thì chỉ là do các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-mo-thien-thu/1998289/quyen-1-chuong-7-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.