🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi lão Phó kể đến đây, anh ta đã phải cầm chiếc gạt tàn cỡ nhỏ đem ra ngoài đổ đi mấy lần, bao thuốc đã sắp hết. Lão Phó lại châm điếu nữa, rồi nói: “Thực ra, những chuyện này đều do cha tôi kể cho mẹ tôi biết; khi cha tôi đi thì tôi vẫn còn bé chưa hiểu gì, ông dặn mẹ tôi sau này phải cho tôi biết chuyện. Các chuyện phía trên, tôi cho rằng cũng bình thường thôi, nhưng những chuyện sau đây, một phần là do mẹ tôi kể lại, ngoài ra là từ bức thư mà cha tôi để lại. Tất nhiên tôi phải thanh minh trước rằng tôi không biết những nội dung trong đó là thật hay không. Riêng tôi thì tôi không tin.”



Ông già Phó (tức cụ nội của lão Phó) buôn bán dược liệu ở thị trấn được hai năm, vào ngày tết Đoan Ngọ[1] của năm thứ ba, ông ở nhà trông coi cửa hàng, đến tối chuẩn bị đóng cửa, thì ông thầy thuốc nói rằng ông đưa một người họ hàng xa của ông già Phó đến chơi. Ông già Phó nhìn người ấy, và nói mình không nhận ra là ai. Người ấy lập tức ngắt lời và bảo ông thầy thuốc cứ về đi. Sau đó người ấy ngồi xuống và đưa ra một tờ đơn thuốc cho ông già Phó, nói là mình muốn mua thuốc. Ông già Phó cầm đơn thuốc lên xem, không hiểu là gì. Tuy đã kinh doanh dược liệu hai năm nhưng ông mù chữ vẫn là mù chữ. Ông chỉ có thể nghe tên các vị thuốc và đưa ra đúng vị thuốc ấy; khi có khách hàng cầm đơn thuốc đến, ông đều

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-mo-thien-thu/1998224/quyen-1-chuong-3-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.