Tạ Hân Khiết hoàn toàn không ngờ đến đáp án này.
Kiều Diên không nói là trước mắt không định kết hôn, hay trước mắt chưa nghĩ đến chuyện hôn nhân, mà nói luôn là cậu không định sẽ kết hôn. Nói cách khác, cậu sẽ không kết hôn.
Thật ra chỉ cần là người làm việc trong ngành giáo dục, đa số đều sẽ tuần tự từng bước mà hoàn thành các giai đoạn trong cuộc sống, Tạ Hân Khiết không ngờ Kiều Diên lại thuộc vào phạm vi "Ly kinh bạn đạo(*)".
(*) đại loại là bỏ cái tục từ xưa, học hành - có công việc - kết hôn - sinh con bla bla, đi theo một hệ tư tưởng mới
"Là vậy à."
Tạ Hân Khiết từ trong ngạc nhiên hồi thần, lại cười lên, nói: "Vậy thì xem như tôi chưa từng nhắc đến chuyện này nhé."
Kiều Diên khẽ gật đầu với cô ấy.
Hai người vốn đang nói chuyện thoải mái, bỗng vì chủ đề đó mà trở nên gượng gạo. Cũng may không lâu sau thì có học sinh lớp sáu gọi Tạ Hân Khiết. Tạ Hân Khiết chào Kiều Diên rồi đi xử lý chuyện của học sinh.
Kiều Diên thì tiếp tục quay về văn phòng.
-
Thời gian này Trần Cảnh Vũ sống không hề dễ dàng gì.
Bởi vì anh trai phải đi nước ngoài công tác, Trần Cảnh Vũ bị ba mẹ kéo đến công ty đi làm. Cả ngày họp, không họp thì xem văn kiện, nghe báo cáo, chờ xong việc, cả người đã mệt lử.
Cũng may ba mẹ anh ta cũng chỉ bắt anh ta huấn luyện một thời gian ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-mem/2598254/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.