Tần Đông Loan lái xe đưa Kiều Diên về trước.
Hai người ăn uống xong mới quay về, về đến trước con hẻm gần nhà của Kiều Diên đã là gần chín giờ. Tiểu khu cũ, chín giờ đã cực kỳ yên ắng, chỉ có lấp ló mấy ngọn đèn sáng lên sau những ô cửa sổ nhỏ xập xệ.
Tần Đông Loan cho xe dừng, Kiều Diên nhìn khung cảnh quen thuộc, tháo dây an toàn, sau đó nhìn sang Tần Đông Loan, tạm biệt anh.
"Cậu về đi."
"Ừm." Tần Đông Loan đáp một tiếng.
Kiều Diên nâng mắt nhìn anh, lại nói cám ơn.
Khách sáo xong, Kiều Diên mở cửa xe đi xuống.
Cửa xe đóng lại, trong xe vốn hơi có hơi người, chợt trở nên trống trải. Tần Đông Loan ngồi ở ghế lái, nhìn bóng lưng Kiều Diên đi vào trong con hẻm nhỏ. Bóng lưng của cậu nhỏ gầy, ánh mắt của Tần Đông Loan dừng trên đó, chợt, anh hạ cửa kính gọi.
"Kiều Diên."
Kiều Diên dừng chân, quay đầu.
Đèn đường trong con hẻm nhỏ vẫn sáng lờ mờ như bao ngày, chiếu xuống dáng hình của cậu một tầng sáng ảm đạm. Tần Đông Loan nhìn cậu, một lát sau, lên tiếng dặn dò.
"Ngày mai đừng quên đến ăn cơm."
Ánh mắt vốn bình thản của Kiều Diên hơi có nghi hoặc thoáng qua. Nhưng loại nghi hoặc này không lưu lại lâu, cậu khẽ gật đầu với anh, tỏ ý đã biết.
"Được rồi, về đi." Tần Đông Loan nói.
Kiều Diên nhìn anh, sau đó, xoay người tiếp tục đi vào sâu trong con hẻm nhỏ.
Tần Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-mem/2598241/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.