Đây vẫn là lần đầu tiên Kiều Diên vào phòng ngủ của Tần Đông Loan.
Cậu và Tần Đông Loan đã đủ thân mật. Nhưng ngoại trừ lần trước ở đại trạch Tần gia ngủ chung, hai người vẫn không làm chuyện gì thân mật hơn.
Bọn họ không tiếp tục ngủ cùng nhau, Kiều Diên cũng không đi vào phòng của Tần Đông Loan. Mà một khắc tiến vào, Kiều Diên bỗng nhận ra, lẽ ra cậu nên sớm lựa chọn căn phòng này.
Căn phòng của Tần Đông Loan quả thực tràn ngập hơi thở của anh.
Không chỉ có mùi của anh, mà đứng ở nơi này, cậu còn có thể cảm nhận được sự tồn tại và dấu vết của anh. Kiều Diên không cần bật đèn, chỉ cần nương theo một ít ánh đèn ngoài phòng khách chiếu vào, bản thân cậu đứng trong căn phòng tối, đã có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của Tần Đông Loan như đang ôm lấy mình, bao chặt không chừa một khe hở.
Kiều Diên đứng tại chỗ, hầu kết khẽ động.
Kiều Diên là một người tham lam.
Nhất là những gì liên quan đến Tần Đông Loan.
Hơi thở của Tần Đông Loan khiến cậu có cảm giác như đang rơi vào một giấc mộng đẹp, giấc mộng đẹp này như một vòng cát xoáy khiến cậu càng lúc càng bị lún sâu, mà cậu, đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để thoát ra.
Kiều Diên cũng không có ý định thoát ra.
Cậu đứng trong phòng của Tần Đông Loan, đứng một lát, sau khi đã thích nghi với bóng tối, dần nhìn rõ chiếc giường của Tần Đông Loan.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-mem/2598190/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.