Bác gái nói xong, mẹ Tần cũng cười theo, đáp: "Ai mà biết được chứ."
Một người chị dâu ngồi đối diện mẹ Tần nghe vậy, cười trêu chọc: "Vậy thì xem ra Đông Loan rất thích đối phương rồi. Còn đặc biệt chạy về sớm, không chờ được hết Tết nữa."
Mọi người càng nói càng thấy khả năng này là rất lớn, mẹ Tần đưa mắt nhìn họ, cười nói: "Nếu thật là thế thì em cũng mừng."
"Các chị không biết đâu. Thời gian trước có một cô bé rất tốt, nhưng thằng bé không thích."
Nhắc đến Nhiếp Vân Nhu, giọng điệu của mẹ Tần lại pha lẫn tiếc nuối.
"Cái đó cũng phải xem Đông Loan có thích hay không." Một người bác gái lên tiếng.
"Đúng đó. Dù sao việc kinh doanh của Tần gia, làm thế nào cũng là làm. Đứa nhỏ thích mới là quan trọng nhất." Một người bác gái khác tán đồng.
Tần gia đối với phương diện thông gia của gia tộc cũng không có yêu cầu gì cứng nhắc. Liên hôn gia tộc cũng chỉ như dệt hoa trên gấm, nếu như con cái không thích, bọn họ sẽ không bắt ép.
Đây là quy định mà Tần gia lão thái gia và lão phu nhân đặt ra.
Hai người đã sống đủ lâu, chuyện gì cũng đã nhìn rõ ràng, người sống một đời, mong muốn của con cháu là quan trọng nhất.
Hai người bác gái nói như thế xong, động tác xếp mạt chược của mẹ Tần cũng không dừng lại. Bà trầm ngâm giống như đang suy nghĩ, cũng không biết là có nghe lọt hay không.
-
Tần Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-mem/2598186/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.