Kiều Diên trong ngoài không có nơi nào khô ráo, được Tần Đông Loan bế về giường.
Cậu không còn chút sức lực nào, tinh thần cũng cạn kiệt, vừa được đặt nằm xuống giường, mí mắt lập tức ríu lại. Cậu cuộn thành một cục, Tần Đông Loan cũng nằm xuống, từ phía sau ôm lấy cậu. Một khắc khi hai cơ thể tiếp xúc, Kiều Diên như nhận được tín hiệu gì đó, cơ thể và tinh thần đều thả lỏng. Cậu nhắm mắt, gối trên gối đầu, lưng tựa vào lồng ngực của Tần Đông Loan, chuẩn bị rơi vào giấc ngủ.
Cánh tay của Tần Đông Loan kê dưới cổ cậu, mỗi lần làm xong thế này, nhiệt độ cơ thể của Kiều Diên đều cao hơn cả anh. Tần Đông Loan vươn tay, kéo Kiều Diên vào lòng, chờ hô hấp của cậu dần trở nên đều đặn, Tần Đông Loan ở sau lưng hôn nhẹ lên gáy cậu một cái.
"Mai tôi đi làm." Trước khi Kiều Diên hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ, Tần Đông Loan nói.
Kiều Diên đã buồn ngủ đến mức đầu óc mơ hồ, Tần Đông Loan nói xong cũng mất một lúc mới phản ứng lại. Kiều Diên cuối cùng vẫn không mở nổi mắt, trong cơn mơ màng đáp một tiếng "ưm".
Trong mắt của Tần Đông Loan tràn ra một ít ý cười, sau đó, một cánh tay còn lại của anh đặt lên eo cậu, lại đưa tay sờ sờ vành tai mềm mại, nói.
"Ngủ đi."
Lần này không có tiếng đáp lại.
-
Bình thường đều là mùng bảy khai xuân, nhưng vì tăng cường hợp tác với các doanh nghiệp nước ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lat-mem/2598168/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.